Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

[Fic] N Chuyện Sinh Hoạt Thường Ngày


N Chuyện sinh hoạt thường ngày





Author: 梁有Qian
Editor: tete
Rating: PG
Pairing: MinChun & YunJae (hint)
Length: Oneshot
Editor note: Nguyên tác fic này có nhiều phần hơn, nhưng te chỉ chọn edit những phần mà te thấy dễ thương, nên nếu các bạn đọc cảm thấy hơi ngắn thì thông cảm nhé! ;) Fic này bạn tác giả viết vào hôm 18/2/2015 để mừng sinh nhật Changmin, hôm nay 6/4/2015 te post mừng sinh nhật Yoochun vậy ^^

Without author's permission

1.
Khó có được một ngày nhàn rỗi mà cả Shim Changmin và Park Yoochun đều không bận rộn công việc, hai người rất vô tư ngồi trên ghế salon xem ti vi.

Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời ấm áp, bên trong nhà cũng thật ấm áp.

“Shim Changmin”

Shim Changmin lúc này đang bận rộn gặm cắn đôi môi mềm mềm của Park Yoochun, rất lười nhác trả lời, “huh?”

“Dạy anh hát đi.”

“Anh có được không? Ban đầu chúng ta chính là học cùng một thầy dạy hát đó.”

“Thôi đi…, vậy còn em và Yunho hyung cũng cùng học một thầy dạy nhảy, sao không tự xem lại mình nhảy có đẹp hay không.”

“…”

“Chính là dùng nơi này để phát âm, nhớ chưa?” Sau khi hai đôi môi tách ra, Shim Changmin dùng tay nắm lấy cằm Park Yoochun, hài lòng căn dặn.

2.
“Chúng ta đi du lịch nha! Chỉ hai người thôi.”

Park Yoochun đang đọc kịch bản phim, ngẩng đầu lên, đôi mắt mang theo chút áy náy, “nhưng mà anh…”

“Được rồi, được rồi, được rồi! Em biết rồi!” Người nọ phiền não gục đầu xuống giường, lấy chăn trùm kín đầu.

Park Yoochun suy nghĩ một chút, nhận ra được tên nhóc không lãng mạn kia thật sự rất vất vả mới mở miệng nói được mấy lời này, liền ngoan ngoãn tự lột sạch quần áo, chui vào chăn.

Shim Changmin đối với phương thức xin lỗi này của Park Yoochun cảm thấy rất hài lòng.

------------

“Cho nên… Em và Kyuhyun tự đi chơi rồi?”

“Nếu không thì phải làm sao?”

“Vậy chơi vui vẻ.”

Park Yoochun dứt khoát cúp điện thoại.

Không phải là mình hẹp hòi, cũng không phải mình không tin tưởng, mà bởi vì Kyuhyun cùng Changmin có thể quang minh chính đại đi chơi cùng nhau, còn mình lại không được.

Yoochun thừa nhận là anh cảm thấy ghen tỵ.

“Ai vậy?” Kyuhyun tò mò liếc qua điện thoại của Changmin.

“Mày đoán coi.”

“Là Yoochun hyung hả? Mấy hôm trước tao có xem phim 3Days của ảnh, quả thực là blablabla…”

Cho Kyuhyun, mày thật là phiền quá đi! Shim Changmin vừa oán giận nhìn đống nông sản trong tay, vừa bận rộn chọn quà du lịch cho Park Yoochun.

3.
“Shim Changmin, kimbap phải làm như thế nào nhỉ?”

“Anh muốn ăn cơm hả?”

“Không, anh định làm món này trong buổi Fan-meting.”

Cho nên Shim Bambi đáng yêu của chúng ta rất tiện tay đem hết công lực ra chỉ dẫn cho Park Yoochun cách làm kimbap.

Tại buổi Fan-meeting.

“Oppa! Không được cuộn tấm mành vào bên trong kimbap!∑(゚Д゚)!”

Tại Hàn Quốc xa xôi, nhân giờ giải lao giữa lúc luyện tập, Shim Changmin tranh thủ cập nhật tình hình Fan-meeting, sau khi cập nhật xong chỉ có thể yên lặng nâng trán, sau đó đập đầu xuống bàn.

Thật xấu hổ muốn chết!

4.
Park Yoochun nhận lời đóng phim mới, phát hiện trong phim sẽ có cảnh hôn liền báo cáo với Shim Changmin.

“Được rồi, dù sao theo thống kê chưa chính thức thì anh cũng đã hôn 7 cô gái khác nhau trên màn ảnh” Shim Changmin quăng cho Park Yoochun một ánh mắt xem thường.

“Uhm, lần này là lần đầu tiên anh cùng diễn viên nữ đóng cảnh trên giường.”

Shim Changmin: “… Nhất định phải diễn sao?”

Park Yoochun: “Đúng vậy.”

Shim Changmin: “Vậy em sẽ giúp anh luyện tập trước.”

Park Yoochun: “…”

“Uhm… Khó chịu quá…”

“Lúc diễn cảnh giường chiếu với người khác thì không được cởi quần có biết không?!”

5.
Do bận rộn với phim 3Days nên Park Yoochun và Shim Changmin lâu rồi không gặp mặt.

“Changmin.” Yoochun gửi tin nhắn đi.

“Chuyện gì?”

“Anh nhớ em lắm.”

“… Đầu anh bị chạm chỗ nào rồi?”

“Bả vai bị thương, đau quá.”

Sau đó không thấy Changmin nhắn tin trở lại.

Park Yoochun ném di động qua một bên, thong thả thảnh thơi ngồi đọc lại kịch bản.

“Yoochun hyung nhờ có anh mà tụi em được ăn ngon! Thay tụi em gửi lời cảm ơn Changmin nha!” Nam thư ký của trường quay vẫy vẫy thức ăn trong tay, vừa nhai vừa nói với Yoochun.

“Này! Bả vai của anh còn đau không?”

Nhìn tên nhóc trước mặt đang vô cùng ân cần hỏi thăm mình, trong tay còn cầm theo thức ăn, Yoochun cảm thấy đây thực sự là phương thuốc tốt nhất.

“Tại sao em lại tới?”

“Tiện đường.”

“Ừ, anh biết em chỉ thuận đường.” Park Yoochun dùng cánh tay không bị thương vươn ra, xoa xoa mấy giọt mồ hôi trên trán Shim Changmin.

6.
Một ngày nào đó, Park Yoochun đột nhiên kháng nghị nói, “Shim Changmin! Anh phát hiện rất lâu rồi em đều không gọi anh là hyung!”

“…”

Đêm hôm đó.

“Hyung, thoải mái không?”

“A~ Shim Changmin… Em là đồ biến thái…”

“Hyung, thả lỏng một chút.”

“Câm miệng!”

7.
Đêm khuya, Shim Changmin đem Park Yoochun hành hạ tới, hành hạ lui, Park Yoochun rất nghiêm túc suy tư một vấn đề: Mẹ kiếp, rốt cuộc nằm trên, nằm dưới là quyết định bằng phương thức nào?!

Đại khái là Park Yoochun muốn đổi ngược tình thế, đem Shim Changmin đang còn ngơ ngác, vẻ mặt thuần lương như Bambi đặt ở dưới thân mình, sau đó Shim Bambi sẽ dùng ánh mắt to tròn long lanh, đáng thương cắn môi dưới nói, “hyung, em sợ đau.”

Sau đó… không có sau đó nữa T.T

“Anh không chuyên tâm!” Shim Changmin dùng sức, động tác càng thêm mãnh liệt.

Cái gì mà thuần lương! Cái gì mà long lanh! Cái gì mà đáng thương! Cái gì mà sợ đau! Toàn bộ đều là ảo tưởng!

8.
Bệnh phong thấp của Shim Changmin tái phát.

Hai chân đau đến phát run, một bước cũng không đi được.

Park Yoochun cảm thấy khó chịu, rất muốn khóc, nhưng lại cảm thấy khóc sẽ không còn manly.

“Shim Changmin, anh quyết định đem xe hơi thể thao của anh bán đi, sau đó mua cho em toàn bộ xe lăn tốt nhất trên thế giới!”

“… Cảm ơn.”

Sau đó kỹ năng xoa bóp của Park Yoochun lại tăng thêm một bậc.

9.
Shim Changmin vì mục tiêu quản lý hình thể nên không thể uống rượu, không thể ăn mì, không thể ăn chua, không thể ăn cay, ngày ngày cùng máy chạy bộ làm bạn.

Park Yoochun cắn một miếng thịt nướng thật lớn, tỏ vẻ không quan tâm đến chuyện này.

Kim Jaejoong chọt chọt vào cái bụng nhỏ của Park Yoochun.

“Yah! Chọt cái gì mà chọt! Em đã nói là em không liên quan đến chuyện này!” Park Yoochun tức giận uống một ly bia.

Shim Changmin nhắn tin cho Kim Jaejoong: “Yah! Kim Jaejoong! Em không cho phép anh ép Park Yoochun giảm cân! Nếu không em sẽ ép Jung Yunho giảm cân!”

Kim Jaejong nhắn trả lời: “Yah! Nếu em làm cho Jung Yunho mà anh vất vả vỗ béo bao lâu nay gầy đi một gram nào thì anh sẽ làm thịt Park Yoochun!”

Trong lúc đó Park Yoochun ngồi bênh cạnh, “Ông chủ! Cho thêm tô mì!”

10.
“Park Yoochun! Cũng là em đem Shim Changmin dạy hư! Shim Changmin lại đem Jung Yunho dạy hư! Em nhìn đi!” Kim lớn đem màn hình máy tính quay về phía Yoochun, miệng gào thét không ngừng, trên màn hình là hình ảnh từ concert T1story.

, đem giường lên sân khấu sao.

Park Yoochun móc điện thoại ra bấm số đạo diễn concert, “hyung, em muốn bổ sung thêm phần minh họa cho ca khúc I Love You, anh sắp xếp giúp em thêm ba dancer, chọn mấy em chân dài, điện nước đầy đủ nha! Cảm ơn!”

Sau đó Yoochun cúp máy, hướng về phía Kim lớn mà hét to, “sao anh không nói là anh dạy hư em đi!!”

11.
Nghe nói ăn Chocolate có thể làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc.

“Park Yoochun, trước khi em chết, em nhất định sẽ cho anh được ăn loại chocolate ngon nhất trên thế giới.”

Đây có thể xem là lời lãng mạn nhất mà Shim Changmin từng nói.

12.
Shim Changmin thông qua kênh đặc biệt lấy được album mới của JYJ.

Quả nhiên Yoochun nhà cậu hợp với xe hơi nhất.

Sau đó không biết vì sao trong đầu Shim Changmin đột nhiên vang lên âm thanh của ca khúc Back Seat.

“Uh, không tệ, hôm nào thử một chút!”

13.
Hằng ngày vào trời tối, Shim Changmin sẽ hẹn Park Yoochun đến khu vui chơi, thật sự là không có cách nào khác, ngôi sao nổi tiếng hẹn hò chỉ có thể hẹn như vậy thôi, hôm nay khi Shim Changmin đi đến nơi mới chợt nhớ ra hôm nay là sinh nhật của Yoochun.

“Yoochun hyung, em biết lỗi rồi, em gần đây trí nhớ không được tốt, em quên mất hôm nay là sinh nhật của anh, thật xin lỗi!” Shim Changmin cầm điện thoại rên rỉ.

“…” Park Yoochun ở đầu giây bên kia nhìn qua quần áo của mình, bắt đầu trầm tư, sau đó đem quần áo cởi ra, gần như gằn từng chữ qua điện thoại, “ Shim Changmin, anh bị trễ rồi.”

“Anh không phải là sẽ không đến sao?!”

“Anh sẽ đến! Nhưng anh đến trễ!” Sau đó liền cúp máy.

Lúc Park Yoochun đến nơi nhìn thấy Shim Changmin đang nở nụ người ngốc nghếch giơ một đóa hoa hồng và một chú gấu bông vẫy vẫy.

“Em chơi trò chơi thắng được những thứ này. Sinh nhật vui vẻ!”

Park Yoochun mỉm cười nhận lấy quà sinh nhật, “cảm ơn.”


Thế kỷ 21 này mà còn cố ý đi trễ để người yêu hay quên của mình có thời gian chuẩn bị quà sinh nhật, đoán chừng chỉ còn sót lại Park Yoochun mà thôi.
End