Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

[Fic] Delicious | Sầu Riêng

Delicious 

Author: emmazhangyu

Shim Changmin x Park Yoochun

(Rating: MA = có cảnh H = Đề nghị cân nhắc trước khi xem)

Link đọc phần 1 (Táo ) và phần 2 (Vải) bên blog Sky's Love
----------------------------

Phần 5 | Sầu Riêng





Hỗ trợ dịch: QT & Google

Edit: tete




Shim Changmin buồn bực…

Shim Changmin vô cùng buồn bực!

Bởi vì bà xã của cậu vì sự nghiệp người mẫu mà phải sang Thái Lan cả một tuần lễ.

Một tuần! Một tuần không thể hôn, không thể thấy, không thể ôm, không thể H!

Changmin nhìn Yoochun đang hí hửng thu thập hành lý mà trong lòng khó chịu.

“Yoochun… Anh muốn đi vậy sao?”

“Du lịch miễn phí mà, có gì không tốt sao?”

Tốt cái gì… Em không thấy được anh!

Park Yoochun thật vui mừng a ~ nguyên nhân dĩ nhiên không chỉ vì được du lịch miễn phí, quan trọng hơn là vì anh có thể thoát khỏi Shim Changmin cầm thú kia!

Đột nhiên tiếng chuông cửa vang lên, người xuất hiện trước cửa là nhân viên bưu điện mà trăm năm Changmin mới gặp một lần…

“Xin chào! Đây là thư của ngài Shim Changmin, mời ký nhận.”

Changmin buồn bực ký tên rồi nhận lấy thư, quay trở vào phòng.

“Đây là…?” Changmin sững sờ.

“Gì vậy?” Yoochun tò mò bu lại.

Changmin móc ra một tờ giấy, nét chữ thanh tú kia đích thị là của Kim Jaejoong.

Thư gửi: Minnie ah~ Hyung biết lần trước dí đòi bản thảo thật khiến em mệt chết đi, cho nên lần này đặc biệt cho em nghỉ ngơi trong một tuần lễ! Chơi vui vẻ nhé, vé máy bay cùng phòng khách sạn anh đã chuẩn bị cho em rồi~

Changmin vui vẻ móc vé máy bay ra.

“Hmm ~ Thái Lan!”

Yoochun buồn bực: “Cao hứng cái gì? Không nhất định là chung một thành phố, cho dù chung một thành phố cũng không nhất định cùng một khách sạn, công ty của anh đặt gian phòng rất cao cấp, Jaejoong hyung làm sao mà hào phóng như vậy.”

“Cũng có thể… Huh? Mặt sau còn này.”

PS: Lần này sách của em bán rất chạy, để thưởng thêm cho em, anh đã đặt phòng tổng thống ở khách sạn cao cấp nhất Băng Cốc.

Park Yoochun mặt xám như tro tàn: “Đây không phải là sát vách phòng mình sao…”

Changmin đắc ý, vội vã thu thập hành lý.


Đến Thái Lan, Yoochun liền bắt tay vào công việc, cự tuyệt quyết không để ý gì đến Changmin. Vì lẽ đó nên Shim Changmin rảnh rỗi không có chuyện gì làm, đến địa điểm chụp hình, đùa cợt Cody, quấy rầy PD, thuận tiện một chút thì trêu chọc luôn tổng giám.

“Shim Changmin, em đứng cách xa Jung Yunho một chút cho anh!”

Changmin liếc mắt nhìn Yoochun một cái rồi lại tiếp tục sự nghiệp quấy rối.

Yunho bị Changmin làm phiền, tinh thần rất tồi tệ, vì để bảo vệ không khí thanh tĩnh, anh liền quát to một tiếng: “Yoochun, anh cho em nghỉ một ngày, lập tức cút đi chơi với Changmin đi!”

“Hyung, anh không thể làm như vậy!”

Vừa muốn nói thêm gì đó thì Changmin đã vứt đến một ánh mắt đe dọa, Yoochun ngoan ngoãn im lặng, Yunho lập tức móc ra hai tờ vé vào cửa của vườn trái cây nhiệt đới, kín đáo đưa cho Changmin, sau đó chạy thẳng một mạch.

Thật ra Yoochun cũng muốn đi chơi nên anh cũng rất nhanh chóng mà thỏa hiệp.

“Đi vười cây ăn trái… Em đang đói bụng.” Changmin ra lệnh.


Chính vì lẽ đó mà trước mắt tác giả đang xuất hiện một màn thần kỳ:

Park Yoochun nhìn chằm chằm lên cây xoài mà chảy nước miếng, Shim Changmin nhìn chằm chằm Park Yoochun đứng dưới tàng cây mà chảy nước miếng.

Changmin lặng lẽ tiến tới, áp sát, vòng tay ôm lấy cổ Yoochun.

“Này! Em~”

Vừa hôn lên môi Yoochun, Changmin lập tức bị sa vào mùi vị ngọt ngào.

Mặt trời nhiệt đới đang chiếu rọi, rất nhanh mà chiếu thẳng vào hai người.

Changmin ôm Yoochun đi tới dưới một thân cây để né tránh ánh sáng mặt trời rực rỡ.

Yoochun bị hôn tới không thở nổi, mặt mũi đỏ bừng: “Changmin… anh khó chịu muốn chết…”

Changmin lưu luyến buông bờ môi Yoochun ra nhưng vẫn hướng mắt về phía xương quai xanh mê người của anh.

“Changmin… ở chỗ này… Lỡ có người phát hiện ra… Ách… A”

Changmin đột nhiên hôn lên điểm đỏ trước ngực Yoochun, cắt đứt những lời dư thừa còn lại của anh.

“Không có đâu… Làm gì có ai nhàm chán như anh vậy, đi dạo vườn trái cây.”

Yoochun liếc mắt: “Anh chỉ là muốn tới ăn cho đỡ thèm thôi…”

Changmin toát mồ hôi: anh có phải là quá rảnh rỗi hay không…

“Được rồi, anh đã khao khát như vậy thì em sẽ giúp anh!”

Yoochun một lần nữa trợn tròn hai mắt: “Người nào khao khát a... Em mới là người khao khát đó…”

“Vậy anh sẽ cho em ăn no phải không?”

“Anh không nghe thấy gì cả…”

“Ngoan, nghe lời nào.”

“A!”

“Chuyện gì vậy?”

“Có cái gì đó nện vào đầu anh!”

“Đây là… Sầu riêng?!”

“…Rất đau!”

“Không cần lo nhiều như vậy…”

Changmin nhân lúc Yoochun không chú ý, lén lút đưa ngón tay thon dài thâm nhập vào hậu đình của Yoochun.

“A~”

“Mới một tuần lễ không làm mà đã cảm thấy không quen rồi sao?”

“Có chút chút… A!”

“Em còn chưa bắt đầu mà sao anh đã rên la?”

“Em có nghe thấy một… mùi hôi thối hay không?”

Shim Changmin cẩn thận hít hà, nhìn lại một chút: “À… Là sầu riêng bị rớt nứt ra…”

“…”

“Anh có thể đừng để ý nhiều thứ như vậy hay không? Chuyên tâm một chút, OK?”

“Nhưng mà… A!”

Changmin kiềm nén không được, động thân tiến vào bên trong Yoochun.

Yoochun hai chân mềm nhũn, tựa vào thân cây phía sau.

“Ai da~”

“Anh mà còn dùng chiêu này khiêu khích nữa thì có muốn em cũng sẽ không ngừng lại đâu!”

“Cây khô ráp như vậy chà xát lưng anh rất đau!”

“Vậy để em làm anh đau thêm một chút?”

“Cái gì? A…”

Changmin kéo lấy eo Yoochun, nhanh chóng cử động.

“A… ư…”

“Nhẹ… Nhẹ chút…”

“Oa… Hôi chết đi mất… Lần sao tuyệt đối không làm ở dưới cây sầu riêng nữa…”

“Được, lần sau sẽ làm dưới cây xoài nhé!”

“… Anh thích… ách… ở trong phòng… A…”

“Được, trở về khách sạn sẽ từ từ làm tiếp.”

“Oa oa… không được… muốn bắn…”

Changmin cầm phân thân của Yoochun, hạ giọng nói: “Yoochun… chờ em cùng nhau…”

“Ư… a… mau… nhanh một chút… Changmin… a…”

Bên trong Yoochun co rút lại, ngay sau đó anh cảm nhận được một dòng chất lỏng nóng hổi tiến vào cơ thể mình, nhịn không được nữa cũng bắn ra ngoài.

“Mệt chết đi được… Anh không đi nổi nữa… Làm sao trở về? Ách…”

“Ngoan, em bế anh về.”

“Anh không bao giờ… tới vườn cây, không bao giờ tới vườn cây, không bao giờ… muốn thấy trái sầu riêng nữa, không bao giờ… muốn cùng em…”

“Không bao giờ muốn cùng em làm?”

“Anh không có nói gì hết…”

“Được rồi, chúng ta trở về khách sạn, từ từ sẽ làm tiếp”

“Không mà! Cứu mạng!”


------------------------- Ngày hôm sau------------------------------


“Rất tốt! Bước đến ~ Xoay người ~ Quay đầu ~”

“OK! Nghỉ ngơi đi!”


Công việc chụp ảnh tiến hành rất thuận lợi, Yoochun mệt đứt hơi quay trở về phòng nghỉ ngơi.

Yunho vui mừng, cười tít cả mắt: “Yoochun, em rất biết cách phối hợp nha, hôm nay là chủ đề về phong cách gợi cảm, ngày hôm qua anh quên báo trước cho em vậy mà em vẫn làm tốt như vậy!”

Changmin đứng kế bên cười trộm: Anh ấy hôm qua vừa trải qua một phen kịch liệt, có thể nói không quyến rũ sao ~

“Đúng rồi, Yoochun, đợi lát nữa anh mời em đi ăn đặc sản của Thái Lan, sầu riêng. Changmin cũng đi luôn nhé!”

Yoochun đập đầu xuống bàn.

“Yoochun? Yoochun? Em làm sao vậy?”

“Em chết rồi, mọi người đừng gọi em nữa…”

Changmin nhìn bộ dáng đó của Yoochun, thật sự nhịn không được, bật cười thật lớn.

--------------

Sầu riêng rơi trúng đầu mà vẫn không sao ư? =))))))))


Phần kế tiếp Anh Đào ;))

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

[Fic] Delicious

Te bị iu MinChun trong cái fic này sau khi trót đọc hai phần Táo và Vải bên nhà của Sky's Love ^^ cơ mà hóng mãi vẫn không thấy các bạn bên í mần tiếp fic này cho nên te không cầm lòng được... đành mò bản gốc để đọc ><


Chùm fic Delicious có tất cả 10 câu truyện ngắn xung quanh đôi trẻ và các loại trái cây ;)) Hiện tại các bạn bên nhà Sky's Love đã mần 2 truyện đầu là Táo và Vải, te sẽ cố gắng edit các phần còn lại ^^


Bản dịch đã được sự cho phép cũa tác giả,! 

=============================

Delicious 

Author: emmazhangyu

Shim Changmin x Park Yoochun

(Rating: MA = có cảnh H = Đề nghị cân nhắc trước khi xem)

Link đọc phần 1 (Táo ) và phần 2 (Vải) bên blog Sky's Love

~o0o~


Hỗ trợ dịch: QT & Google

Edit: tete


Phần 3 | Chuối Tiêu

Phần 4 | Dưa Hấu

Phần 5 | Sầu Riêng

Phần 6 | Anh Đào

Phần 7 | Dâu Tây

Phần 8 | Mía

Phần 9 | Xoài

Phần 10 | Chanh

Hoàn

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

[Fic] Delicious | Dưa Hấu

Delicious 

Author: emmazhangyu

Shim Changmin x Park Yoochun

(Rating: MA = có cảnh H = Đề nghị cân nhắc trước khi xem)

Link đọc phần 1 (Táo ) và phần 2 (Vải) bên blog Sky's Love
----------------------------

Phần 4 | Dưa Hấu





Hỗ trợ dịch: QT & Google

Edit: tete
Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả!

Thời tiết ngày càng nóng, Changmin ngồi trong phòng khách, điều hòa vẫn đang chăm chỉ hoạt động.

Changmin ngồi trước màn hình máy vi tính đang chạy đầy những chữ, ti vi mở oang oang, Yoochun trong phòng tắm dùng máy nước nóng tắm, phòng khách đèn sáng rực rỡ, máy điều hòa siêng năng phả hơi lạnh…

Trừ phi nhà họ dùng dây thép, nếu không cầu chì mà không đứt mới là chuyện lạ đó.

Dĩ nhiên, Changmin không thể vô duyên đi đổi sang dùng dây thép.

Cho nên…


“A…! Đèn!”

“Trời ạ! Bản thảo của mình!!!”

“Changmin à! Anh không nhìn thấy đường!”

Changmin sờ soạng tìm được đèn pin, hướng thẳng phòng tắm tìm Yoochun.

Cậu cầm khăn tắm bước vào bao bọc lấy Yoochun đang khỏa thân, ôm anh đi thẳng đến phòng ngủ.

Khí trời rất oi bức, mới đi được vài bước, hai người đã đổ đầy mồ hôi.


“Chán thật… Bị đứt cầu chì sao?” Yoochun bất mãn oán trách.

“Có lẽ vậy, giờ này thợ điện nghỉ làm rồi, ngày mai hãy tính.”

Yoochun bất mãn đem chăn đạp xuống đất, nằm xuống trong miệng lẩm bẩm: “Ngày mai đi mua dưa hấu…”

Changmin nhìn thân thể Yoochun, thật muốn nhào đến, nhưng vì thời tiết quá nóng, hứng thú gì cũng không còn.


Sáng sớm, Yoochun vừa thức dậy đã nhìn thấy Changmin đang nghe điện thoại.

“Jaejoong hyung… Không có, cầu chì bị đứt, em còn chưa kịp lưu lại bản thảo… Dạ, em biết rồi.”

“Bây giờ? Hả, có thể dẫn người theo sao?”

“Người yêu của em… Ha ha, cảm ơn hyung.”

Cúp máy đi động, Changmin nhìn Yoochun: “Đứng dậy mặc quần áo đi, Jaejoong hyung mời ăn dưa hấu.”

Yoochun hoan hô, dù anh chẳng biết người mời ăn dưa có hoan nghênh mình hay không và dù anh chẳng biết Jaejoong là ai.


Đến ký túc xá của Changmin, Yoochun nghiến răng nghiến lợi: “Shim Changmin kia, nhà xuất bản cấp cho ký túc xá tốt như vậy sao em lại không ở…!?”

“Có liên quan gì sao? Ký túc xá của công ty anh không phải cũng tốt hơn sao?”

“Anh sợ người hâm mộ quấy rối!”

“Em sợ người mê sách quấy rối!”


Vừa vào đến phòng của Jaejoong liền cảm thấy được sự mát mẻ thoải mái, Yoochun kích động nhào tới ôm chầm lấy máy điều hòa: “Cưng ơi ~ xa cách như vậy làm sao ta chịu được đây ~~”

Changmin ngao ngán lắc đầu, đi đến giúp Jaejoong bưng dưa hấu.

Dưa hấu vừa đến, Yoochun liền ngọt ngào gọi một tiếng Jaejoong hyung, Jaejoong vui sướng đưa một miếng dưa thật lớn cho Yoochun.


Lát sau, Jaejoong nói có việc phải ra ngoài, hai người cũng rời đi. Chào tạm biệt Jaejoong, hai người đi về phía thang máy.

“Yoochun, đến ký túc xá của em không? Lúc nãy bảo vệ gọi điện báo khu nhà chúng ta vẫn chưa có điện.”
“Cũng được, đi thôi.”


Đến ký túc xá, Changmin bật điều hòa, mở máy tính. Yoochun nhìn bóng lưng Changmin, ngỡ ngàng trừng mắt nhìn cậu. Sau đó, anh cười xấu xa tiến tới ôm Changmin từ phía sau.

“Changmin~”

Cả người Changmin run lên, cứng ngắc xoay người sang phía khác.

“Sao hả?”
Yoochun không khỏi có chút nhụt chí, mị lực của mình đâu rồi? Tiếp tục ra sức làm nũng: “Changmin~ tối hôm qua không có… Em không muốn sao?”

Changmin bừng tỉnh, thì ra thứ mà cậu thực sự khao khát từ nãy đền giờ chính là Yoochun!

Tất nhiên, đã dâng đến miệng rồi thì cần gì khách khí?


Đẩy Yoochun ngã xuống giường, Changmin thuần thục lột sạch y phục của anh.

Không khí lành lạnh trong phòng khiến Yoochun không nhịn được phải rùng mình một cái.

Cảm nhận được sự khác thường của anh, Changmin vươn tay lấy tấm thảm mỏng ở đầu giường, che lấy thân thể hai người.


Tác giả: Vì vậy nên sau đó ta cái gì cũng không nhìn thấy, không viết được nữa

Mọi người: … =.=

Dĩ nhiên là không phải, ta không có thất đức như vậy (cười)


Changmin hôn lên môi Yoochun, nhẹ nhàng gặm cắn. Yoochun hai mắt nhắm hờ, vẻ mặt hưởng thụ. Changmin dở khóc dở cười, dùng tay ngắt mạnh vào phần hông của anh.

“A!” Yoochun sợ hãi kêu, cơ thể nảy lên nhưng lại bị Changmin đè ép xuống.

“Lần này là anh trêu chọc em trước nha” Bàn tay nhẹ nhàng lướt qua da thịt trắng nõn của Yoochun, khiến cho anh bắt đầu run rẩy.

Yoochun bị cậu trêu chọc kích thích đến không thể chịu nổi, trong mắt dần nổi lên một tầng hơi nước.

Changmin di chuyển bàn tay đến phần thân trước của Yoochun, nắm chặt lấy.

“A…”

Changmin đột nhiên buông tay ra, đem người Yoochun lật lại.

“Chang…min?”

Changmin cười: “Hôm nay đổi cách chơi nhé!” Vừa nói, tay vừa nâng phần thân của Yoochun lên.

Yoochun lúc này mới nhận ra được Changmin muốn làm gì.

“Em… A… Ư…” Yoochun tức giận muốn mắng người, nhưng lại bị khoái cảm không ngừng dày vò.

Changmin sau khi hôn không ngừng trên mặt Yoochun, liền mang theo ngón tay dính dịch thể của Yoochun đút vào trong cơ thể anh.

“Ô…” Yoochun tức giận không ít, kiên quyết không phát ra âm thanh nào.

Changmin nhìn hành động trẻ con của anh mà buồn cười, tay liên tục cử động.

Yoochun vẫn cắn gối, quyết không thốt lên lời nào.

Changmin cũng không mềm lòng, đem phần thân của mình tiến vào cơ thể Yoochun, kịch liệt rút ra rồi lại đưa vào.

“Không… oa oa… a!” Yoochun cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, buông lỏng cái gối đang bị mình cắn nát, từ miệng thoát ra những tiếng rên rỉ.

“Changmin… A… Chậm…”

Changmin lại hôn lên môi Yoochun, cướp đi những tiếng rên rỉ của anh.


Môi hôn triền miên, Changmin không khách khí kéo lưỡi của Yoochun vào miệng mình mà từ từ thưởng thức.

Nước bọt tiết ra quá nhiều đến nỗi Yoochun không thể nuốt xuống kịp, nước liền theo khóe miệng chảy xuống.

Thời điểm hai đôi môi tách ra, khóe miệng cả hai kéo theo một sợi chỉ bạc dâm mỹ, cực kỳ ám muội.

Hạ thân Changmin liên tục đưa đẩy, tay Yoochun không có chỗ để bấu víu chỉ có thể nắm chặt lấy thành giường để giảm bớt cảm giác đau đớn và nhanh chóng đón nhận cảm giác kích thích.

Changmin tiếp tục kéo ra rồi lại đẩy vào, mồ hôi theo gương mặt chảy xuống, biến mất trên drap giường.

Yoochun không thể chịu được kích thích mãnh liệt, một lần nữa đạt đến cao trào. Không bao lâu sau, Changmin ở bên trong thân thể Yoochun phóng ra.

Kích tình trôi qua, Yoochun trong đầu chỉ có ba chữ: quá mất mặt, quá mất mặt…


-------------------Ngày hôm sau--------------------


Khi Yoochun tỉnh lại, anh phát hiện ra mình đã ở nhà rồi. Changmin không có ở đây.

“Changmin?”

Yoochun gọi mấy tiếng cũng không thấy có ai đáp lại, trong lòng có chút sợ hãi.

Đúng lúc này, từ phòng khách truyền đến âm thanh khóa cửa chuyển động.

“Changmin…”

“Dậy rồi? Dậy rồi thì mau ra đây, lúc nãy em đi mua dưa hấu.”

Yoochun thở dài một hơn, len lén lau mồ hôi trên trán, mặc quần áo tử tế, ôm lấy thắt lưng có chút đau nhức đi ra ngoài.

Thật ra anh không muốn cho Changmin biết vừa rồi khi mới tỉnh dậy, vì không tìm thấy Changmin mà toàn thân anh toát mồ hôi lạnh!

Changmin đang cắt dưa hấu, tươi cười chờ anh bước đến.

---------------------
Tiếp theo sẽ là sầu riêng nha =))))))))))

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

[Fic] Delicious | Chuối Tiêu



Delicious 

Author: emmazhangyu

Shim Changmin x Park Yoochun

(Rating: MA = có cảnh H = Đề nghị cân nhắc trước khi xem)

Link đọc phần 1 (Táo ) và phần 2 (Vải) bên blog Sky's Love

----------------------------


Phần 3 | Chuối Tiêu





Hỗ trợ dịch: QT & Google

Edit: tete

Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả!


Shim Chanmin gần đây mua xe hơi, còn vượt qua được kỳ thi lấy bằng lái nữa. Nhưng không biết có phải do không muốn nhớ lại khoảng thời gian học lái xe đã từng đâm phải một con chó hay không mà bình thường cậu rất ít lái xe ra khỏi nhà.

Cũng là Park Yoochun phấn khích hơn cả, bình thường không có việc gì cũng thích gọi Changmin chở mình ra ngoài, có lúc chỉ là đi chợ mua thức ăn cũng bắt Changmin đem chiếc xe Audi A4 chở mình đi.

Không biết có phải vì ít đi bộ hay không… Nhưng hiện tại Changmin cảm thấy Park Yoochun thật sự rất…
Mập.

Nhìn cục thịt Park Yoochun đang làm việc nhà, Changmin trong lòng lặng lẽ than thở.

“Yoochun…”

“Changmin, em có muốn ăn chuối tiêu không? Đi mua nhé?”

“… Anh thay quần áo đi, em lấy xe.”

Yoochun xoay người vào phòng thay đồ, Changmin cầm lấy chìa khóa xe, mở cửa định bước ra khỏi nhà.

Đội nhiên nhớ ra điều gì đó, Changmin chân vẫn đang mang giày chạy vội vào phòng, trong chớp mắt chộp lấy một vật rồi chạy thật nhanh ra khỏi cửa.

“Shim Changmin! Anh vừa mới lau nhà!!!”

Changmin nghe thấy vội chạy trối chết về phía thang máy.

Qủa nhiên, Yoochun mang bộ mặt tức giận đi xuống. Changmin lo sợ, vội vàng nổ máy xe, hướng chợ mà thẳng tiến.


Sau khi đến chợ, Yoochun xuống xe, Changmin ở trên xe chờ anh, tiện tay đem thứ vừa mới lấy trong phòng ra để chuẩn bị.

Changmin lái xe đến một chỗ khuất người đậu, ngồi vào tay lái phụ, yên lặng chờ Yoochun trở về.

Yoochun ra khỏi chợ, nhìn quanh trong chốc lát mới tìm thấy xe của Changmin.

Xe của Changmin vốn dán cửa sổ tối màu, từ bên ngoài nhìn vào sẽ rất khó thấy được bên trong đang làm gì.

Yoochun vừa mở cửa xe, túi đồ trên tay đã bị cướp đi, tay bị lôi kéo, nửa người ngã vào lồng ngực của Changmin.

Changmin lôi Yoochun kéo vào băng ghế rộng nhất trên xe.

“Changmin, em…”

Câu nói tiếp theo bị cắt ngang, Changmin vội vã hôi lên môi Yoochun.


Kéo cửa xe, khóa lại, hai người đã ở trong một không gian riêng tư, nhỏ hẹp.

“Em làm gì vậy?”

Yoochun có chút sợ hãi, bởi anh cảm nhận được trong không khí đang tràn ngập mùi vị ham muốn. Mà trong giờ phút này đôi mắt của Changmin cũng đang lóe lên tia nguy hiểm.

“Em muốn làm gì, anh còn không biết sao?”

Một giây sau, Yoochun cảm thấy quần đã bị cởi xuống.

“Đang ở trong xe mà, không cần mặc quần áo đâu.” Shim Changmin tốt bụng (?) nói.

“Hừ, thật đúng là phải cảm ơn em.”

“Tại sao? Bất mãn gì hả? Không thích?” Vừa nói, ngón tay vừa sờ soạng cơ thể Yoochun.

“A… Hôm nay sao lại…”

So với mọi lần thì hôm nay vào đề chính đúng là nhanh hơn rất nhiều.

“Nhẹ chút… uh…”

Yoochun không chịu đựng được, tựa vào người Changmin, đột nhiên phát hiện trên ghế lái có tuýp KY.

Yoochun nhìn Changmin oán trách, đưa tay ra lấy KY. Changmin cười, hôn nhẹ lên mặt anh.

“Tại sao không cần KY… hả… Hết rồi…?”

“Anh thật là rảnh rỗi quá đi, còn có hơi sức mà lo chuyện này sao?” Vừa nói vừa tăng thêm ngón tay.

“Uh… a… đau…”

Changmin cầm tuýp KY lên lắc lắc, quả nhiên là đã hết rồi.

Nhưng cũng không thể giữa đường mà dừng lại được… Nhưng khiến Yoochun bị thương thì mình cũng đau lòng…

Chợt nhìn thấy chuối tiêu ở bên cạnh, ánh mắt Changmin sáng lên, nhanh chóng chọn lấy một quả tương đối nhỏ cầm tới.

“Em lấy làm gì?”

“Lột”

“Hả?”

“Nhanh lên, nếu không em sợ mình nhịn không được sẽ trực tiếp vào luôn đó.”

Park Yoochun liếm môi, bất mãn lột chuối tiêu trong khi ngón tay Changmin vẫn đang quấy rối ở bên trong.

“Đừng cử động mà… Anh không lột được…”

Thật vất vả, cuối cùng cũng lột xong được chuối tiêu, Changmin lập tức cầm lấy, nhét vào bên trong Yoochun.

“Hihi, thật là mát…”

“Ngoan, chịu đựng một chút.”

“A… uh…”

Cảm thấy đã ổn, Changmin mới rút tay, bắt đầu cởi thắt lưng. Park Yoochun dạng hai chân ngồi trên người Changmin, vươn tay giúp cậu tháo thắt lưng.

“Hôm nay sao lại chủ động như vậy?”

“Nhanh lên một chút, làm xong về nhà tắm… Phía sau khó chịu quá…”


Quần vừa cởi xuống, phần thân to lớn của Changmin lập tức nhảy ra ngoài.

“Ngồi lên đi.”

“Cái… Cái gì…?”

“Tự mình ngồi lên đi.”

Yoochun nhìn Changmin, trong mắt ánh lên sự do dự, từ từ tiến đến.

“Nhanh lên một chút.”

Park Yoochun chần chừ, chậm chạp ngồi lên.

Chịu không được tốc độ chậm chạp của Yoochun, Changmin ôm lấy anh dùng lực đẩy về phía trước.
“A!!”

Changmin tiến công mãnh liệt khiến cho Yoochun hai chân mềm nhũn, phía dưới co thắt lại khiến Changmin càng dễ dàng đi sâu vào.

“Ư… sâu quá… sâu quá…”


Changmin thở dốc thỏa mãn nhưng vẫn nghĩ Yoochun nhất định phải giảm cân. Tuy nhiên, trước đây khi áp dụng tư thế này hình như không thể đâm sâu đến vậy.

Cũng không phải là cậu không thích cục thịt Yoochun, ngược lại, cậu cảm thấy như vậy cũng tốt, ít ra là khi áp dụng tư thế này cảm giác đặc biệt tốt.

Nhưng nghề nghiệp của Yoochun không cho phép thân hình anh biến dạng.

“Changmin… Sâu quá… Xấu quá đi…”

“Vậy thì giảm cân đi, gần đây anh rõ là mập.”

“Oa oa…”

Shim Changmin lại dùng lực hướng về phía trước, xấu xa cười: “Nếu anh không giảm cân thì sau này sẽ dùng loại tư thế này luôn nhé.”

“Ư… a… Đồ xấu xa… Ư… Chậm…”

Changmin lại vẫn tiếp tục đẩy, mỗi lần đẩy đều hung hăng chạm vào điểm mẫn cảm của Yoochun.

“A… ư…”

Không gian nhỏ hẹp càng khiến hai người dễ dàng thân mật, Yoochun tựa vào ngực Changmin, để cậu tùy ý đưa đẩy bên trong cơ thể mình.

“A…!”

Cuối cùng, theo tiếng thét chói tai của Yoochun, cả hai cùng đạt đến cao trào.

“Oa oa… thật khó chịu… Nhanh về nhà đi… Nếu không ngày mai anh sẽ bị đau bụng đó…”

Changmin giúp Yoochun mặc áo quần vào, ôm anh đến ghế phụ ngồi vào, thuận tiện hôn trộm một cái rồi vươn tay khởi động xe.


--------------------------Ngày hôm sau---------------------------

“Changmin, chuối tiêu để ở trên xe hả?” Yoochun mở tủ lạnh hỏi.

Changmin lúc này mới nhớ ra hôm qua khi ôm Yoochun vào nhà thì trên tay ngoài chìa khóa nhà với chìa khóa xe ra chẳng cầm gì khác nữa.

“Không mang vào, muốn cùng xuống xe lấy không?”

“Không, có chết cũng không cùng em lên xe.”

“…”

“Chuối tiêu và xe vĩnh viễn là ác mộng của anh!”

“Đúng rồi, đừng quên giảm cân.”

“Oa oa…”



----------------

Tete: *Cảm thán* Shim Changmin, mái tóc mới của anh =(( siêu cấp seme của lòng em >< *gào khóc*