Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

[Fic] Bowties | Part 3


Bowties


Author:  gompi
E-V Translator: tete
Rating: R
Pairing: MinChun, có thể là JaeChun

Trong trường lan truyền một tin đồn rằng cậu ta thường thỏa mãn một đàn anh năm trên ở trong phòng tập thể dục bằng miệng của mình, nhưng không ai biết chắc được tin đồn này bắt nguồn từ đâu và nó cũng nhanh chóng bị quên lãng.

WARNING: INCEST

Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả. Không đem bản dịch post ở bất kỳ nơi nào khác mà không có sự cho phép của người dịch (aka là tớ).


Part 3



Yoochun ép sát bên đùi Changmin, tay ôm chặt lấy cổ hắn. “A-ah, hyung!” cậu ép sát người, chôn mặt vào hõm cổ Changmin. Cậu rúc vào người Changmin, hông chuyển động ngày càng nhanh hơn. Yoochun rên rỉ, những ngón tay bấu vào thành bồn tắm.


Changmin say mê nhìn thân thể Yoochun đang ưỡn con, đột nhiên hắn đẩy cậu dựa vào thành bồn tắm, di chuyển liên tục. Yoochun run lên và rên rỉ không ngừng, cậu ôm chặt lấy vai Changmin, đôi môi khẽ run rẩy.


“H-Hôn?”


Và không cần nói thêm một lời nào nữa, Changmin vươn người tới, ngấu nghiến đôi môi Yoochun.



Yoochun cười khúc khích khi Changmin lau tóc cho cậu, đột nhiên cánh cửa phòng bật mở. Yoochun bật dậy.


“Appa!”


Gương mặt Changmin tối đi khi ba của cả hai bước vào và mỉm cười. “Hai đứa cùng tắm à, đáng yêu thật!”


Ông bước về phía Changmin, cố nắm lấy chiếc khăn tắm nhưng Changmin kiên quyết không thả ra, vẫn tiếp tục lau tóc Yoochun. “Con phải lau đúng cách nếu không cục cưng của chúng ta sẽ bị bệnh.”


Changmin va mạnh vào người ba mình khi hắn bước đến tủ quần áo, cơn giận càng tăng lên khi Yoochun vẫn cười tít mắt.


“Xong rồi!”


Yoochun vỗ tay sung sướng. “Cảm ơn, Appa!”


Người đàn ông mỉm cười, cúi người thấp xuống. “Appa có xứng đáng nhận một nụ hôn không?” Ông hỏi.


Yoochun gật đầu, mái tóc cậu rũ xuống khi cậu nhón người, hôn lên môi ba mình và ôm lấy ông. Ông thở dài, vuốt ve mái tóc Yoochun và thì thầm. “Appa xin lỗi vì suốt ngày vắng nhà, appa chỉ muốn đảm bảo cho con mọi…” 


“Ba ra ngoài được chưa?!” Changmin hét lên, cắt ngang câu nói của người đàn ông lớn tuổi. 



Bữa cơm tối trôi qua chậm chạp khi Yoochun ngồi giữ Jaejoong và Appa.


“Tại sao em ấy phải ngồi ở đó?” Changmin quát lên và cả hai người kia đều ngước lên nhìn hắn. “Con đã giữ Yoochun cho riêng mình trong suốt khoảng thời gia chúng ta đi vắng, và giờ thì ba và Jae đã ở đây và muốn dành thời gian cho Yoochun.” Appa trả lời, đút vài miếng kimchi cho Yoochun.


Cậu nhóc nhỏ tuổi nhất cười khe khẽ, che miệng lại và nhai thức ăn đầy thích thú. “Con rất nhớ appa và hyung!” Cậu lên tiếng, và mở miệng khi Jae đút cho cậu một miếng bánh ngọt. Cậu nhai thức ăn với một nụ cười rạng rỡ, nó làm lộ rõ lúm đồng tiền và đôi mắt to, trong sáng của cậu.


Changmin càu nhàu,đập đũa xuống bàn và lao ra khỏi phòng ăn. Hắn không hề nhận ra đôi vai Yoochun đang rũ xuống và nụ cười trên môi cậu cũng vụt tắt, đôi môi cậu bỉu ra và run lên, mắt cậu bắt đầu đong đầy nước và chỉ một phút sau, nước mắt đã rơi xuống gò má cậu.



Ngay khi Changmin ngã mình xuống giường thì cánh cửa phòng hắn liền bật mở. Yoochun đang khóc, cậu đóng cửa phòng lại và nằm xuống bên cạnh Changmin, rúc vào lồng ngực hắn. Bộ quần áo cậu đang mặc được kéo cao lên, để lộ cặp đùi mịn màng, nhưng Changmin đang rất tức giận và không thèm chú ý đến điều đó. Hắn đẩy Changmin ra nhưng cậu nhóc bám quá chặt.


“Trở ra với Jaejoong và Appa đi.” Hắn nhếch mép. “Không phải em yêu họ sao?” 


Yoochun gật đầu, nước mắt ngập tràn. “Nhưng hyung là người em yêu nhất!”


Changmin vừa chỉnh sửa đồng phục đại học của mình, vừa ngáp. Hắn có một cái cặp mới và bắt đầu suy nghĩ về việc nên cảm ơn Appa vì món quà này, đột nhiên cánh cửa phòng bật mở và Yoochun đang ngáp, vừa dụi dụi mắt, vừa giơ chiếc nơ về phía Changmin. “Hyungggggg!” cậu bỉu môi. 

Changmin đảo mắt, buộc chiếc nơ quanh cổ Yoochun, hắn kéo cậu lại gần, chặn đôi môi Yoochun bằng một nụ hôn mạnh mẽ, đôi tay ấm áp của hắn trườn dưới váy và trêu chọc cậu.

Yoochun rên lên nhưng cậu nhanh chóng đẩy hắn ra. “Để sau đi, giờ thì buộc nơ cho em!” Cậu mè nheo, đôi môi run lên. 

Changmin liếc mắt nhưng vẫn buộc nơ cho Yoochun, buộc thật chặt thành một chiếc nơ bé xinh như thứ mà mọi nữ sinh trong trường Yoochun đeo. Hắn mỉm cười khi vuốt nhẹ lên dòng chữ trên chiếc nơ: 심창민.



End


Part 1 | Part 2

[Fic] Bowties | Part 2

Bowties


Author:  gompi
E-V Translator: tete
Rating: R
Pairing: MinChun, có thể là JaeChun

Trong trường lan truyền một tin đồn rằng cậu ta thường thỏa mãn một đàn anh năm trên ở trong phòng tập thể dục bằng miệng của mình, nhưng không ai biết chắc được tin đồn này bắt nguồn từ đâu và nó cũng nhanh chóng bị quên lãng.

WARNING: INCEST


Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả. Không đem bản dịch post ở bất kỳ nơi nào khác mà không có sự cho phép của người dịch (aka là tớ).




Part 2




Yoochun ôm chặt lấy tay Changmin khi hắn đang giữ lấy người cậu và đâm mạnh vào mông cậu. Cậu ho khan vài tiếng, “H –hyung! Đau – đau quá!”


Changmin kéo Yoochun dậy, đôi mắt tối dần, “Em nói là không thích hyung ở bên trong em sao?” Hắn gầm lên và đẩy vào Yoochun từ phía sau. “Huh? Em không muốn làm chuyện này với hyung nữa phải không?”


Yoochun khóc, níu lấy Changmin, “Kh – Không, hyung! Đ – Đau quá!” cậu khép đùi lại “Anh làm mạnh quá, hyung!”


“Có phải em muốn người khác ở bên trong em không hả?!” Mắt Changmin ánh lên sự đau đớn khi hắn ôm Yoochun trên giường. “Em không yêu hyung sao? Chỉ làm chuyện này với hyung thôi phải không?" Hắn thì thầm. “Không, hyung! Em yêu anh, hyung!” Yoochun lắc đầu, nước mắt chảy xuống gò má nhưng Changmin vẫn không cử động. Và rồi hắn cuối xuống, hôn Yoochu, lau khô những gò má cậu. “Hãy nhớ là chỉ có hyung mới được nhìn thấy em như vậy,biết không?”


Yoochun gật đầu, mê mẩn hôn đáp trả hắn. Changmin bắt đầu đâm vào, bàn tay vuốt ve đùi Yoochun và tách hai chân cậu ra.


“Hãy nói với hyung – nói với hyung là chỉ mình anh có thể nhìn thấy em như vậy, Yoochun! Ngoan nào!”


Đầu Yoochun gục xuống nhưng vai cậu lại run lên. “Ch – Chỉ có hy – hyung mới được nhìn thấy em như vậy!!” Cậu hét lên và Changmin nuốt mất tiếng hét đó bằng đôi môi mình, những ngón tay bấu chặt vào cặp đùi mềm mại của cậu.


Yoochun bám chặt vào vai Changmin, tự giữ lấy cơ thể mình và khi Changmin buông ra, lấp đầy bên trong cậu bằng chất dịch của hắn thì Yoochun đã có thể buông tay, cậu run rẩy ôm lấy chiếc gối. Nhưng Changmin không dừng lại ở đó, hắn ép Yoochun vào lòng mình, liếm sạch những vết tích trên người cậu và rồi hắn hôn Yoochun, khiến cậu nhóc rên rỉ vì hương vị của nụ hôn. Changmin kéo Yoochun vào lòng, hắn luôn luôn mỉm cười khi có thể ôm Yoochun vào lòng trong khi cậu ép mình vào những chiếc gối.


Yoochun luôn rúc mình vào lòng Changmin bởi vì hyung của cậu rất ấm, và cậu thích sự ấm áp đó.


“E – Em có phải là bé ngoan không?” cậu thì thầm, cơ thể cậu đột nhiên run lên, nhưng đôi bàn tay ấm áp nhanh chóng vuốt ve cậu, khiến cậu cảm thấy an tâm và một đôi môi quen thuộc áp lên cổ cậu.


“Yoochunnie của anh luôn là bé ngoan, đặc biệt là khi cậu ấy nghe lời hyung.”


Changmin luôn nói điều này bằng một giọng điệu trêu chọc, nhưng Yoochun chưa bao giờ để ý điều đó, cậu luôn rất phấn khích, rất rất phấn khích và Changmin luôn vuốt ve cậu từ phía sau, bàn tay bao lấy thứ đó của cậu và bóp mạnh. “Hãy để hyung chăm sóc cho em.”



Yoochun giật mình tỉnh dậy , người cậu ướt đẫm mồ hôi và cậu vẫn có thể cảm nhận được tinh dịch đang dính giữa hai chân mình. Cậu cố nhớ lại xem tại sao mình lại ngủ, bất chợt một thứ gì đó khá nặng đè lê đùi cậu, cậu nhìn xuống và bắt gặp Changmin đang nhìn mình đầy chăm chú.


“Em mơ thấy gì vậy?”


“Không có gì.” Yoochun mỉm cười. “Hyung, chúng ta cùng tắm nhé!”


Changmin nhướng chân mày thành nét cười, đột nhiên cánh cửa phòng bật mở và anh trai họ, Jaejoong xuất hiện. Yoochun hét lên vui sướng, cậu thoát ra khỏi vòng tay Changmin và chạy về phía Jaejoong, ôm anh thật chặt.


“Hyung!” cậu kêu lên, rúc sâu vào lồng ngực anh. Cậu không biết rằng đôi mắt Changmin đang tối lại, nhưng Jaejoong biết và anh mỉm cười, đôi tay anh vòng quanh thân hình nhỏ bé của Yoochun, những ngón tay anh xiết chặt eo cậu và kéo cậu lại gần mình hơn nữa.


“Hyung rất nhớ em, Chunnie, Changminnie có chăm sóc tốt cho em không?”


Yoochun buông tay ra, gật đầu và cười khúc khích: “Có! Anh ấy đưa đón em đến trường mỗi ngày!”


Đột nhiên một đôi tay vươn đến, ôm chặt lấy vai Yoochun, kéo cậu vào lồng ngực Changmin. “Hãy lo việc của anh đi, Jaejoong. Trước khi anh bước vào đây thì chúng em đang định tắm cùng nhau!” Changmin rít lên.


Jaejoong nhìn hai người, rồi đột nhiên anh cuối xuống hôn Yoochun, hôn lưỡi… “Chúc hai đứa vui vẻ!” Mặt Yoochun đỏ ửng, cậu thét lên và lấy tay che miệng mình khi Jaejoong bước ra khỏi phòng. Mắt Changmin co giật khi cánh cửa đóng lại, hắn thô bạo đẩy Yoochun sang một bên. Yoochun bỉu môi, quay lại nhìn chằm chằm Changmin, “Huyng, có chuyện gì vậy?”


Changmin không nói gì, hắn buông mình xuống giường, ngay lúc đó, cửa phòng lại mở và Yoochun vui sướng hét lớn hơn cả lúc trông thấy Jaejoong, “APPA!” Cậu nhảy cẫng lên, ôm lấy người đàn ông lớn tuổi, chân cậu vòng quanh eo ông và ông dễ dàng bế cậu ra ngoài.


“Appa có mang gì về cho con không?” Yoochun chu môi đầy phấn khích. “Appa xa nhà lâu quá đi.” Cậu hờn dỗi nói tiếp, “Tuần trước umma đã rời nhà đi công tác rồi! Con rất nhớ mọi người.”


Người đàn ông lớn tuổi cười khúc khích, chỉnh lại tư thế của Yoochun trong vòng tay mình, “Tất nhiên là ba có quà cho cục cưng yêu quý rồi.” Yoochun la lên vì vui sướng, cậu cười toe khoe hai lúm đồng tiền trên má.



Yoochun gõ cửa phòng Changmin, cậu vuốt ve bộ quần áo mới của mình trước khi đẩy cửa phòng bước vào.


Changmin đang ở trên giường, tay tự vuốt ve mình, Yoochun chớp mắt, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đó. Cậu nhóc liếm môi, trái tim cậu đập liên hồi khi cậu đóng cánh cửa phòng và khóa lại. Changmin ngước lên, gương mặt đầy khó chịu. “Ra ngoài!” hắn rít lên, nhưng Yoochun vẫn tiến tới bên giường, cuối xuống, cầm lấy thứ đang cương cứng của Changmin cho vào miệng mình. Cậu gạt tay Changmin ra và tiến lại gần hơn, đưa thứ đó vào sâu trong miệng mình.


Changmin càu nhàu khó chịu, đẩy đầu Yoochun ra, cậu nhóc điều chỉnh lại tư thế, thở hỗn hển, cậu cố thư giãn cổ họng khi cố gắng đưa thứ đó tiến sâu hơn. Changmin thả mình trên giường, đôi mắt cay độc dán chặt vào cái đầu đang nhấp nhô của Yoochun.


Changmin đột nhiên bắn ra khiến Yoochun hơi buồn nôn, đôi mắt Changmin vẫn dán chặt vào cậu. “Em học kiểu ngậm sâu như vậy ở đâu vậy?”


Yoochun đẩy ra, đôi môi đỏ căng mọng, Changmin nhắm mắt, cố gắng kiềm chế khao khát đẩy đầu Yoochun xuống dưới hai chân mình. “Em tự tìm hiểu và thực hành.”


Mắt Changmin tối lại, hắn túm lấy tóc Yoochun. “Thực hành bằng cái gì?”


Yoochun lưỡng lự, gương mặt ửng đỏ. “Dưa… dưa leo.” Cậu thì thầm. “Em đã thử dùng chuối, nhưng nó mềm quá.”


Changmin đột nhiên thả mình xuống giường, đôi mắt Yoochun mở to.


“Anh sẽ thưởng cho em, em muốn gì?” Yoochun reo lên, choàng tay ôm lấy hyung của mình. “Tắm chung!”









End Part 2 
Part 1 | Part 3

[Fic] Bowties | Part 1

Bowties


Author:  gompi
E-V Translator: tete
Rating: R
Pairing: MinChun, có thể là JaeChun

Trong trường lan truyền một tin đồn rằng cậu ta thường thỏa mãn một đàn anh năm trên ở trong phòng tập thể dục bằng miệng của mình, nhưng không ai biết chắc được tin đồn này bắt nguồn từ đâu và nó cũng nhanh chóng bị quên lãng.

WARNING: INCEST


Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả. Không đem bản dịch post ở bất kỳ nơi nào khác mà không có sự cho phép của người dịch (aka là tớ).




Part 1



Tất cả các khu vực trong trường đều liên thông với nhau, Yoochun tưởng rằng điều này sẽ khiến Changmin vui vẻ, nhưng hắn vẫn lờ cậu đi, thậm chí còn không thèm liếc nhìn cậu. Điều này làm trái tim Yoochun tan vỡ. Cậu cắn môi, đôi mắt bắt đầu đong đầy nước vì Changmin đã làm ngơ cậu không biết bao nhiêu lần rồi.

“Em định khóc lóc sao? Đứa nhóc khóc nhè.” Một giọng nói giễu cợt vang lên, Yoochun há hốc miệng vì kinh ngạc, cậu quay sang nhìn chằm chằm vào chàng trai vừa chế giễu mình và hắn ta đang cười mỉa mai cậu. Yoochun ấn môi mình vào môi chàng trai, cậu lắc đầu. “Kh-không.”

Changmin vươn tay chạm vào Yoochun và cậu cảm thấy trái tim mình bắt đầu đập liên hồi, nhưng Changmin đã tóm chặt lấy áo sơ mi của cậu, đẩy mạnh cậu vào tường.

“Không, cái gì? Thật là hỗn xược mà.” Hắn rít lên. “Nên cắt lưỡi em đi thì hơn.”

Yoochun càng hôn mạnh hơn nữa, Changmin lắc mạnh người Yoochun, “Em bị điếc à?!”

Chân Yoochun run lên và cậu bắt đầu khóc. “Không, hyung!” Changmin cười lớn, buông Yoochun ra và nhìn cậu ngồi bệt dưới sàn nhà trước khi quay lưng bước đi.






Không ai giúp đỡ Yoochun cả, thậm chí sau khi Changmin bỏ đi. Họ luôn to nhỏ về cậu, giễu cợt việc cậu luôn đeo nơ chứ không phải cà vạt đi kèm bộ đồng phục. Họ chưa bao giờ chú ý được rằng màu sắc chiếc nơ mà cậu đeo được thiết kế riêng cho các sinh viên đại học, và nếu họ chịu để ý hơn thì họ đã nhìn thấy được dòng chữ màu đen 심창민 trên chiếc nơ của Yoochun. Họ luôn đem cậu ra làm trò đùa hoặc tẩy chay cậu triệt để.

Vào ngày thứ Ba và thứ Năm, Yoochun luôn mặc váy và không bao giờ tham gia lớp thể dục.

Trong trường lan truyền một tin đồn rằng cậu thường thỏa mãn một đàn anh năm trên ở trong phòng tập thể dục bằng miệng của mình, nhưng không ai biết chắc được tin đồn này bắt nguồn từ đâu và nó cũng nhanh chóng bị quên lãng. Tuy nhiên, điều mà mọi người không biết đó là: tin đồn này là thật. Người đàn anh năm trên đó là sinh viên đại học, hắn ép Yoochun quỳ dưới chân mình trong nhà vệ sinh của trường cấp ba, trong khi mọi người trong lớp Yoochun đang học ở lớp thể dục. Yoochun được dạy phải mút cho đến khi có thứ gì đó ấm nóng rót vào cổ họng cậu.


Người đàn anh năm trên luôn ép cậu quỳ giữa hai chân hắn chính là Shim Changmin, một sự thật khác sẽ khiến mọi người trong trường phải kinh hãi… Changmin là anh trai của Yoochun, họ là anh em cùng cha cùng mẹ và lớn lên cùng nhau. Tuy nhiên, Changmin luôn dễ dàng thuyết phục Yoochun làm theo ý mình bất cứ khi nào, chỉ cần hắn làm ngơ cậu ở trường học đủ lâu để khiến cậu phát khóc lên, sau đó cậu sẽ dễ dàng đồng ý mọi điều mà anh trai muốn. Yoochun quỳ gối giống như một cậu bé ngoan; mở miệng giữa hai chân Changmin và khi cậu cảm nhận được đôi tay ấm áp của Changmin đang luồn vào trong váy và chạm vào cậu thì cậu sẽ rên lên trong nỗi tuyệt vọng.


Chiếc váy chết tiệt đó, chính Changmin là người bắt Yoochun mặc, chàng trai lớn hơn luôn muốn cậu như vậy khi ở nhà, đôi môi mím chặt và ánh mắt lạnh lẽo của hắn chỉ hài lòng khi tay hắn cởi được chiếc quần mỏng manh che quanh phần mông của em trai mình.


Cậu trông đáng yêu mỗi khi như vậy, Changmin thì thầm với cậu trong khi bàn tay hắn đang lang thang vuốt ve đùi Yoochun, một phần trong Yoochun đồng tình trong khi một phần khác trong cậu lại cảm thấy cay đắng. Cậu đến trường học với nụ cười gượng ép dù cậu hạnh phúc vì có thể làm cho Changmin hài lòng, nhưng khi cậu vừa bước vào trường, cậu luôn ước rằng mình có thể trở nên vô hình, đôi má đỏ ửng và đôi mắt to tròn luôn liếc sang trái rồi lại sang phải, cơ thể run rẩy và dè dặt mỗi khi cậu bắt gặp những ánh mắt ghê tởm đang nhìn mình.


Vào những lúc như vậy, thật sự Yoochun thích bị tẩy chay và ở một mình hơn. Nhưng Yoochun không biết rằng, số lượng người tẩy chay cậu cũng tỉ lệ thuận với số người không thể phủ nhận sự đáng yêu và dễ thương của cậu, gò má Yoochun luôn luôn, luôn luôn ửng đỏ, mắt cậu quá to tròn, gương mặt hoàn hảo với mái tóc nâu mềm mại. Với tất cả những điều đó, thật may mắn khi Changmin và Yoochun chưa bao giờ bị người khác phát hiện ra những khoảnh khắc bí mật của cả hai khi mà họ cùng nhau ở trong phòng vệ sinh vô số lần; thế giới luôn ngờ nghệch với những thứ mà nó muốn hòa nhập, và Shim Changmin lại là một sinh viên quá gương mẫu, quá được yêu thích, không ai có thể tưởng tượng được hắn lại có mối liên hệ với những thứ đáng khinh bỉ như chuyện loạn luân chẳng hạn.


Yoochun thật sự không thể ngăn được những giọt nước mắt của mình khi Changmin đẩy mạnh và thô bạo vào bên trong cậu, nụ cười chế nhạo trên môi hắn và sự châm chọc trong mắt hắn, chiếc mặt nạ sinh viên gương mẫu đã hoàn toàn biến mất khi hắn có được đứa em trai đang run rẩy và rên rỉ dưới thân mình. Cả thế giới bị che mắt, đến cả bố mẹ của hai người cũng không biết rằng Changmin luôn đẩy Yoochun vào phòng mình và làm tình với cậu cho đến khi trời sáng.



Yoochun thở dài, lén nhìn trộm qua hàng rào. Cậu đã bỏ lớp học cuối, cậu quá mệt mỏi và không thể đợi Changmin tiếp tục trêu chọc mình sau giờ học được nữa. Đội nhiên một cánh tay vươn ra và kéo Yoochun từ phía sau, trước khi cậu nhận thức được chuyện gì đang diễn ra thì cậu đã ở bên trong một chiếc xe hơi. Lẽ ra cậu phải kêu lên, nhưng cậu biết đó là ai. Xoay người lại, Yoochun tựa vào lồng ngực ấm áp phía sau lưng mình. Cậu cảm nhận được một bàn tay đang tháo chiếc nơ trên cổ mình, và cậu cố gắng hít thở thật sâu vì cậu biết chuyện gì sắp diễn ra. Yoochun không nhìn anh trai mình, cậu quá khó chịu vì hắn và không muốn làm chuyện này.


“Đừng phớt lờ em, hyung.” Một giọng nói hờn dỗi vang lên, Yoochun đảo đôi mắt to tròn của mình. “Hyung đã phớt lờ em cả ngày hôm nay và khiến em rất buồn, cuối cùng thì giờ anh mới chịu để mắt đến em” môi Yoochun run lên nhưng cậu vẫn tiếp tục, “và – a – và –“


Câu nói bị cắt ngang bởi một đôi môi đã bao phủ lấy môi cậu, chiếc lưỡi ấm áp trườn vào miệng cậu trong khi đôi bàn tay đang vuốt ve đùi cậu. Yoochun nắm lấy tay áo Changmin, cậu luôn gục ngã trước những nụ hôn của Changmin. Cậu không nhận ra rằng bàn tay hắn đang tách hai chân cậu ra… mãi cho đến khi cậu cảm nhận được một ngón tay đang đi vào bên trong cậu.



Yoochun run lên, bởi Changmin luôn biết cách khiến cậu khỏa thân mà cậu không kịp phát hiện ra, và rất nhanh… Yoochun nhận ra mình đang run rẩy và van xin, cậu lắc lư mông khi ngồi lên đùi Changmin. Cậu bám chặt vào chiếc ghế, trông cậu giống như một món đồ chơi của Changmin, Yoochun vò rối mái tóc Changmin khi hắn cắn lên cổ cậu.


“Di chuyển đi, hay làm muốn hyung trừng phạt em?”


Tay Yoochun run rẩy, cậu gật đầu và bắt đầu di chuyển trên người Changmin, cưỡi trên người hắn và hét lớn mỗi khi thứ đó của Changmin chạm vào điểm nhạy cảm bên trong cậu.


“Có thích hyung ở bên trong em không?” Changmin rít lên và đâm mạnh.


Yoochun thả tóc Changmin ra, cơ thể ưỡn cong lên nhưng cậu vẫn cố gắng trả lời, cậu thì thầm nhẹ nhàng: “Có, hyung.”


Changmin đẩy mạnh vào một lần nữa, Yoochun ngã hẳn vào lòng Changmin. “Em muốn hyung ở bên trong em đến mức nào?”


Vai Yoochun run lên khi cậu giấu mình vào lòng ngực Changmin, nhưng hông cậu vẫn di chuyển trên thứ đó của Changmin. “Rấ - Rất nhiều!” cậu rên rỉ.


Changmin cào móng tay mình lên thân thể Yoochun, cười khúc khích khi thấy cậu lắc lư, hắn thay đổi vị trí của cả hai, vắt chân Yoochun qua vai mình. “Em sẽ để hyung ở bên trong em chứ?”


Yoochun gật đầu rên rỉ, “hyung muốn gì cũng được!”


Changmin gầm lên và đẩy mạnh hơn nữa, “ngoan lắm.” Hắn trêu chọc cậu nhưng điều đó chỉ khiến những ngón chân của Yoochun càng co cuộn lại, cậu bắt đầu phóng chất dịch lên cơ thể cả hai.

Cậu cong người, kiệt sức ngã hẳn xuống ghế xe. Changmin đánh vào mông cậu khiến cậu rên lên phản đối.

“Còn hyung thì sao hả Chunnie?”


Yoochun nghĩ đến hyung vẫn đang ở bên trong cậu, cương cứng và nóng bỏng. Đôi mắt đong đầy nước, Yoochun cố gắng mở đôi chân mệt mỏi của mình và quấn lấy Changmin. “Tha – Tha lỗi cho em, hyung!” Changmin ép đôi môi họ vào nhau và hắn đâm vào Yoochun mạnh hơn nữa.



Yoochun vẫn nhớ lần đầu tiên cậu nói không với Changmin.

Hắn đã tát vào mặt cậu, rất đau, Yoochun đã ngất đi. Đó là lần đầu tiên có người tát cậu, và khi cậu tỉnh lại, có thứ gì đó nhét ở bên trong cậu. Nó rất nặng và cậu muốn chạm vào, nhưng đột nhiên nó rung lên.


Đó cũng là lần đầu tiên Yoochun cảm nhận được cảm giác như vậy, cậu rên lên, cậu rên lớn đến mức Changmin phải bước vào phòng. Yoochun chỉ có thể liên tục rên rỉ trong khi Changmin vẫn nhìn cậu, đôi mắt hắn bắt đầu tối đi. Không thể chịu đựng được nữa, Yoochun với tay về phía Changmin, kéo hắn lại gần mình, cọ sát, thở hổn hển và van nài.


“H – Hyung!” Cậu rên lên và Changmin chỉ hôn cậu. “Hyung sẽ lấy nó ra nếu em ngoan.”





End Part 1 | Part 2 | Part 3

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012

[Fic] Bowties

Bowties


Author:  gompi
E-V Translator: tete
Rating: R
Pairing: MinChun, có thể là JaeChun

Trong trường lan truyền một tin đồn rằng cậu ta thường thỏa mãn một đàn anh năm trên ở trong phòng tập thể dục bằng miệng của mình, nhưng không ai biết chắc được tin đồn này bắt nguồn từ đâu và nó cũng nhanh chóng bị quên lãng.

WARNING: INCEST


Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả. Không đem bản dịch post ở bất kỳ nơi nào khác mà không có sự cho phép của người dịch (aka là tớ).



Những ai từng yêu MinChun trong "Khi Kém Tắm Gặp Kém Tắm" nếu thấy dòng chữ "WARNING: INCEST" to đùng kia thì xin đừng xem nhẹ, te nói thật đấy. Một lần nữa, te đâm đầu vào một fic MinChun không phải vì bị nhân vật của Chun cuốn hút mà là vì sự... của bạn Min =.=. Như đã từng nói khi dịch fic "Killer Instinct", te cảm thấy bạn Min thật sự rất hợp với kiểu "yêu không bình thường" [Min ơi, tha lỗi cho em *níu áo*] và cái fic này thật sự đáp ứng đúng cái tiêu chuẩn không bình thường đó, lúc đọc bản Eng, te thật sự cảm thấy hơi khó chịu, nhưng đọc xong lại không thể kiềm lòng mà đọc thêm một lần nữa... Và cuối cùng là lân la xin luôn permission của bạn tác giả để dịch fic này sang tiếng Việt. 


Fic này trong bản gốc tác giả để là oneshot, nhưng khi đem về dịch te mới phát hiện ra là nó quá dài >< Gần 9 trang word í... nên te quyết định sẽ cắt truyện ra làm 3 part.




Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

[Fic] Delicious | Dâu Tây

Delicious 


Shim Changmin x Park Yoochun

(Rating: MA = có cảnh H = Đề nghị cân nhắc trước khi xem)

Link đọc phần 1 (Táo ) và phần 2 (Vải) bên blog Sky's Love
Phần 3 | Chuối Tiêu - Phần 4 | Dưa Hấu
 Phần 5 | Sầu Riêng - Phần 6 | Anh Đào
-----------

Dâu Tây




Hỗ trợ dịch: QT & Google


Edit: tete


Hôm nay, Shim Changmin đi nộp bản thảo, về đến nhà chỉ nghe thấy tiếng Yoochun đang nói chuyện điện thoại, còn mở miệng gọi một tiếng ngọt ngào “honey”.

Changmin đứng ở cửa nghe thấy lập tức mồ hôi lạnh trên lưng chảy ròng ròng: Xong, cú điện thoại này chắc chắn là của Kim Junsu!

Nói đến Kim Junsu, Changmin liền cảm thấy khó chịu trong lòng.


Park Yoochun thời trung học đúng là rất đào hoa, từ trẻ nhỏ ba tuổi ở tiệm bán quà vặt đối diện trường cho đến bác gái làm vệ sinh 80 tuổi, Shim Changmin có thể nói là phải chen thân vào mà cướp đọat, vất vả lắm mới giữ được Park Yoochun trong tay bỏ chạy, còn xém tí bị giết chết.

Changmin lao lực, thiên tân vạn khổ xuyên qua vòng vây móng vuốt của nữ nhân, trong lòng rất đắc ý, nhưng đến bấy giờ mới phát hiện các “bạn nam giới” bên cạnh Yoochun mới thật sự khó đối phó, Kim Junsu lại càng là đối thủ khó xơi nhất.

Changmin cho đến bây giờ cũng không biết rốt cuộc Kim Junsu có thích Yoochun hay không, dù sao thì lúc ấy cậu cảm thấy mình vượt qua được Kim Junsu quả thực là chuyện không dễ dàng.

Nếu không phải Yoochun đối với cậu sớm có tình ý thì nói không chừng cậu cũng khó lòng mà vượt qua được Kim Junsu kia.

Sau đó Junsu lại đi nước ngoài, nên mọi người bị mất liên lạc, Changmin thậm chí còn chưa kịp tuyên cáo quan hệ của mình và Yoochun.


“Changmin, em về rồi ~”

Yoochun tâm tình tốt? Báo động cấp một!

“Changmin, chúng ta cùng đi du lịch nhé!”

Changmin nhanh chóng suy nghĩ, gần đâu không có ngày kỷ niệm, cũng không có sinh nhật ai.

Báo động cấp hai!

“Sao tự nhiên lại muốn đi du lịch?” Changmin ngoài mặt tươi cười không gợn sóng sợ hãi, kỳ thực nội tâm đang dao động mãnh liệt.

“Junsu vừa gọi điện mời anh đi chơi ~”

Tình địch tuyên chiến!? Báo động cuối cùng!

Shim Changmin cảm nhận sâu sắc nguy cơ đang đến.


Yoochun khoái trá thu thập hành lý hai người, Changmin ngồi trong toilet suy nghĩ phương án nghênh chiến.

Sau khi thấy Kim Junsu, Changmin lại càng cảm giác được nguy cơ ngày càng lớn.

Nhớ năm đó Junsu có một mái tóc dài mềm mại, nụ cười rung động lòng người, dáng người đúng chuẩn “thụ”, Changmin một chút cũng không lo lắng, bởi lẽ Yoochun cùng Junsu ở chung một chỗ vốn không cảm thấy có chút tiền đồ nào.

Nhưng hôm nay, Kim Junsu mang đầu tóc đen ngắn, hoàn toàn mang hình ảnh của một tiểu công chất lượng cao sáng lạn như mặt trời!


Junsu không nghĩ đến Changmin cũng đi cùng, vốn định nói phòng không đủ chỗ nhưng Changmin đã lấy ngay ra thẻ tín dụng “Không có chuyện gì nữa chứ?”

“Tốt lắm, ta cùng Yoochun ở một phòng” Junsu lên tiếng.

“Nhưng tớ muốn ở cùng Changmin~” Yoochun bỉu môi

Junsu sững sờ, lúc lấy lại tinh thần thì Yoochun đã đổi lại chìa khóa phòng, lôi kéo Changmin lên lầu.


Yoochun vừa vào đến phòng liền ngồi phịch xuống ghế sa lon, “wow, có dâu tây này! Nhất định là Junsu chuẩn bị!”

Yoochun vui mừng bưng dâu tây chạy đến bên cửa sổ, “Changmin, em nhìn này… Cảnh đêm thật đẹp ~”

Changmin ngang nhiên bước đến bưng đĩa dâu tây trên tay Yoochun đặt sang một bên, hai tay nhẹ nhàng đặt lên hông anh, ghé vào lỗ tai anh, nhẹ nhàng nói: “Cảnh đẹp hơn nữa cũng không bằng anh ~”

Yoochun xoay người, đặt tay lên vai Changmin: “Sao hả? Em muốn ở chỗ này làm?”

“Chẳng lẽ anh không cảm nhận được… Bầu trời đêm cũng không đẹp bằng anh… anh đang câu dẫn em sao?”

Yoochun cười khẽ, ngón tay mân mê cúc áo trước ngực Changmin: “Changmin nhà chúng ta… Nói lời ngọt ngào cũng rất mê hoặc lòng người…”

Bàn tay Changmin lần theo phía dưới quần áo Yoochun, dò xét đi vào, tay di chuyển đến lưng, môi nhích tới vành tai anh, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm láp, hôn lên môi anh mà tận hưởng vị ngọt.

“Hmm,  đừng, thở ~”

Changmin lưu luyến ngẩng đầu, ánh mắt thoáng nhìn, lại bắt gặp được trên ban công phòng bên cạnh có một bóng người đang đứng.

Cậu bất mãn kéo rèm cửa, nhưng vẫn không cam lòng mà giữ một khe nhỏ.

“Sao vậy, Junsu nhìn thấy hả?”

“Sao anh biết?”

“Làm ở đây không phải là muốn cho Junsu thấy, rồi hướng đến cậu ấy mà tuyên cáo anh thuộc sở hữu của em hay sao? Kéo rèm cửa sổ là vì không muốn cậu ấy nhìn thấy thân thể của anh phải không?”

Changmin cười, “Yoochun quả thật rất hiểu em~”

“Nếu không phải anh thì còn là ai? Jaejoong hyung sao?”

“Ha ha~ Anh cảm thấy em và Jaejoong hyung có thể có cái gì? Gần đây anh ấy có gặp chút phiền toái đó ~”

“Ồ! Sao vậy?”

“Nghe nói anh ấy bị một công tử nhà tài phiệt quấn lấy, cụ thể là ai thì em cũng không biết ~”

“Thật sao… A~”

Bàn tay Changmin nhân lúc Yoochun không chú ý đã nắm chặt lấy phân thân của anh, “Không cần lo lắng nhiều như vậy ~ Bắt đầu đi…”

“A… Changmin…”

Bàn tay Changmin thành thạo, trên dưới khuấy động, Yoochun từ từ cảm thấy hai chân bắt đầu mềm nhũn ra.

Changmin hôn lên môi Yoochun, nuốt lấy lưỡi anh, kéo vào trong miệng mình mà mút mát.

Hô hấp của Yoochun dần trở nên khó khăn hơn, tốc độ tay của Changmin cũng nhanh hơn, Yoochun ở trong tay Changmin phóng ra toàn bộ.

Ngón tay Changmin mang theo tinh dịch của Yoochun lần về phía sau tìm kiếm, chen và hậu huyệt phía sau.

“Ư… Min… Chậm…”

Changmin nhẹ nhàng hôn lên xương quai của Yoochun, tinh tế gặm cắn từng chút một.

“Hmm ~ ngứa!”

Ngón tay Changmin ở bên trong cơ thể Yoochun động đậy mấy cái, đến lúc này cậu mới cảm nhận sâu sắc được không có KY là thống khổ đến nhường nào, cậu đành phải cầm quả dâu tây kiều diễm ướt át, nhẹ nhàng vò nát, nhét vào bên trong cơ thể Yoochun.

“Lạnh…”

“Ngoan, nhịn một chút, nêu không anh sẽ thương đó.”

“Ư…”

Changmin hết sức nhẹ nhàng, chỉ sợ khiến Yoochun bị thương.

“Min… Hô… Anh có thể rồi… Vào đi…”

Changmin nâng eo của Yoochun lên, động thân, đem phân thân cắm vào hậu huyệt của Yoochun.

“Ư… A~~”

Changmin nhanh chóng cử động, chất lỏng của dâu tây từ chỗ giao hợp chậm rãi chảy xuống, theo chân Yoochun nhỏ giọt trên mặt đất, màu đỏ tươi đẹp tựa hoa nở.

Yoochun dần dần mất hết sức lực chống đỡ, chỉ có thể dùng sức ôm lấy cổ Changmin.

“Min… Hmm a ~ chậm… chậm…”

“Ư… Min…”

Changmin tăng nhanh tốc độ, kéo dài, chạm vào điểm mẫn cảm của của Yoochun, khiến anh rên rỉ không ngừng.

Yoochun thân thể mềm nhũn, một lần nữa phóng ra.


Changmin ôm Yoochun đã ngủ đi vào phòng tắm, mang theo thắng lợi mỉm cười nhìn về phía Kim Junsu đang đứng trên ban công phòng bên cạnh.


------------------------- Ngày hôm sau -------------------------


Kim Junsu lên xe…

Yoochun tựa vào lồng ngực Changmin ngủ say, Changmin ôm Yoochun cười đắc ý, Junsu nắm chặt tay lái, sắc mặt tái đi.

“Junsu hyung, anh phải biết khó mà rút lui, hiểu không?”

“Shim Changmin, tôi thật sự nhìn không ra, Yoochun coi trọng cậu ở điểm nào chứ? Rõ ràng cậu so với cậu ấy nhỏ tuổi hơn… Cậu có thể cho Yoochun cảm giác an toàn sao?”

“Junsu hyung có ý muốn theo đuổi Chunnie sao? Tôi có thể mang đến cho anh ấy hạnh phúc mà anh ấy muốn…”

Changmin vỗ nhè nhẹ lên lưng Yoochun, vẻ mặt cười thoản mãn.

Junsu cũng cười khẽ một tiếng, “hy vọng qua hai mươi năm nữa cậu có thể nhớ được những lời mình đã nói hôm nay.”

“Cho dù trái đất có bị hủy diệt thì tôi cũng không quên đâu.”

“Tốt ~ Lần sau tôi sẽ mời Yoochun đi Hà Lan, cậu sẽ đi chứ?”

“Được ~ tôi sẽ chuẩn bị một chiếc nhẫn.”

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2012

[Fic] Delicious | Anh Đào

Delicious 


Shim Changmin x Park Yoochun

(Rating: MA = có cảnh H = Đề nghị cân nhắc trước khi xem)

Link đọc phần 1 (Táo ) và phần 2 (Vải) bên blog Sky's Love
----------------------------


Anh Đào


Hỗ trợ dịch: QT & Google

Edit: tete



Sau buổi trình diễn thời trang, Changmin đi đến phòng nghỉ của Yoochun, nhưng vừa bước đến cửa sau thì đã chạm phải một mỹ nhân.

“Tiểu thư, xin nhường đường một chút!”

“Tại sao ta phải nhường? Lady first, ngươi có hiểu không?”

“Đây là lối đi dành cho người thân, tại sao ngươi lại đi đường này!?”

Mỹ nhân sững sờ: “Vậy tại sao ngươi lại đi?”

“Nói nhảm, vì ta là người thân!”

“Ta cũng vậy!”

“Hassh, ngươi tránh ra!”



Mọi người có thể hình dung ra được không? Hai con người cực kỳ trẻ con đang cùng chen chúc tại cửa ra vào, kết quả là… mắc kẹt…

“Ngươi tránh ra cho ta!!!!!”

Hai người chen chúc đến mức không thể tách ra: Ngươi kéo cổ áo ta - ta nắm tay áo ngươi, ngươi nắm tay trái ta - ta giẫm chân phải ngươi, ngươi bóp cổ ta - ta xiết eo ngươi…

“Changmin? Em đang làm gì vậy?”

“Yunho hyung, bà chị này không cho em đi vào!”

“Rõ ràng là ngươi không cho ta vào mà!”

“Hai người buông tay ra trước đã…
Cả hai đồng thời thả tay, nhìn nhau trừng mắt một cái: “Hừ!”

“Giám đốc Jung, là anh muốn tôi đến để phỏng vấn! Nếu không phải vì Yoochun thì tôi đã chẳng đến đây!”

“Hừ ~ ra là phóng viên háo sắc, mơ tưởng đến Yoochun nhà ta?”

“Tiểu tử thúi ngươi là ai? Sao dám nói Chunnie nhà ta là của ngươi?”

“Cô là ai? Chunnie là để người ngoài như cô gọi sao?”

“Lý phóng viên, Yoochun hiện đang ở trong phòng nghỉ, cô không muốn phỏng vấn sao?” Jung Yunho nhanh chóng cắt đứt đoạn tranh cãi nhảm nhí của hai người.

“Đừng cho ta gặp lại tiểu tử thúi này nữa / đồ háo sắc này nữa!” Changmin và Lý phóng viên đồng thanh.

“Hai người thật ăn ý nha~”

“Cút!”

“…” Jung Yunho thật sự rất vô tội, thật sự mà!


Tại cửa phòng nghỉ, lịch sử lại tái diễn.

“Cho ta vào!!!!!”

“Changmin, em đến rồi… Ách, vị này là…?”

“Ta chính là người được sử sách ghi chép, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, trên trời dưới đất chỉ có duy nhất mình ta, độc tôn siêu cấp ký giả: Lý Mộc Mộc!”

“Nói nhảm nhiều như vậy nhưng trọng tâm thì ra là cái tên ba chữ… *ngáp*!”

Yoochun hung hăng đá vào chân Changmin một cái, ngượng ngùng mở miệng: “Lý tiểu thư, chị đừng để ý…”

“Không có gì, em gọi chị Mộc Mộc là được rồi…”

“Mộc Mộc, mời chị ngồi, Changmin rót nước mời khách đi!”

“Em không muốn rót nước cho đồ háo sắc!”

“Đồ ghen tức như ngươi ta không lạ gì! Yoochun à, chị là fan trung thành của em đó, hình chụp của em, quý nào chị cũng mua cả!”

“Cảm ơn chị đã ủng hộ ~” Changmin chen vào.

“Đừng khách sáo…” Mộc Mộc vừa nói vừa trừng mắt liếc Changmin, giận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Đúng rồi, đây là anh đào… Yoochun, tặng cho em ăn đó...”

“Sao chị lại tốn kém vậy…”

“Không có gì, chị là fan trung thành của em mà!”

Hai người nói chuyện thật hết sức thân mật, Changmin ở một bên tức giận rửa anh đào.

“Chị cùng giám đốc Jung có chút chuyện phải bàn bạc, lát nữa chị lại đến tìm em nhé”

“Được, đi cẩn thận!”

Mộc Mộc đem máy quay cồng kềnh đặt lên bàn rồi quay lưng rời đi.


“Yoochun… Anh rất thích cô phóng viên đó?”

“Chị ấy rất dễ thương… A, em làm gì thế? Chang… không…”

Changmin đem Yoochun đè xuống đất, tay bắt đầu không an phận.

“Changmin… Nơi này là phòng nghỉ… Sẽ có người… A~”

“Buổi trưa mọi người đều đi ăn cơm, sẽ không có người đâu.”

“Lỡ Mộc Mộc quay lại…”

“Yunho hyung không lẽ không mời cô ta ăn cơm trưa sao?”

“Vậy em không đi ăn cơm sao…? A…”

“Ăn anh là đủ rồi”

“Không… Không nên… Ư…”


Changmin cởi bỏ quần áo của Yoochun, hôn lên xương quai xanh mê người của anh.

“Ô… Changmin… Ư… A”

Tay chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, nắm chặt lấy phân thân đã đứng thẳng của Yoochun, bắt đầu khuấy động.

“Changmin… Ô…”

Dường như nhớ ra điều gì, Changmin cười xấu xa cầm lấy anh đào để trên bàn, ngậm vào trong miệng.

Đang lúc Yoochun còn mê man, khoang miệng nóng ướt của Changmin cùng hơi lạnh của anh đào liền xoa nắn điểm đỏ trước ngực anh.

“A… Ừ…”

Thừa dịp Yoochun đang phân tâm, ngón tay Changmin đã chạy đến hậu huyệt của Yoochun, dò xét đi vào.

“Không…”

Khoái cảm dâng đến đột ngột đánh tan đi tia lý trí cuối cùng của Yoochun khiến anh không kiềm chế được mà rên rỉ.

“Yoochun! Em còn ở đây không? Chị vừa bị giám đốc Jung kéo đi ăn cơm!”

Yoochun cả kinh, vội vàng gắt gao cắn môi dưới, sợ phát ra âm thanh khiến Mộc Mộc hoài nghi.

Changmin hôn môi Yoochun, đem anh đào đưa vào miệng anh.

“? Không có ở đây sao? Lát nữa mình quay lại vậy…”

Yoochun còn chưa ổn định lại tinh thần thì Changmin đã rút ngón tay ra, đem phân thân của mình đưa vào bên trong cơ thể Yoochun, kịch liệt ra vào.

“Không… Ư…”

“Changmin… Chậm… A…”

“Chậm… Chậm lại đi…”

Yoochun vươn tay ôm lấy cổ Changmin để giữ thăng bằng cho bản thân.

Changmin hôn lên môi Yoochun, thân dưới tiếp tục chuyển động không ngừng.

“A! Nơi đó… Không nên…”

“Nơi này?” Changmin xấu xa dùng thêm sức lực, tăng thêm tốc độ.

“Changmin… A…”

“Đợi một chút… Chúng ta… Cùng nhau…”

“Changmin… Mau… A…”

“Ư… A!...”

Yoochun hét lớn một tiếng, hai người đồng thời đạt đến cao trào.

“Mệt quá… Ây da…”

“Chuyện gì vậy?”Changmin cả người đầy mồ hôi nằm trên người Yoochun thấp giọng hỏi.

“Cũng tại em… anh nuốt mất hạt anh đào vào bụng rồi…”

“… Cho anh biết cái gì là tốt xấu… Đi thôi, về nhà.”

“Uhm, nhưng anh cảm giác, cảm thấy hơi lạ… giống như chúng ta đã quên cái gì đó?”

“Lát nữa từ từ suy nghĩ sau, đến chào tạm biệt Yunho hyung thôi!”

“Ừ, đi thôi…”


Chờ hai người đi khuất, Lý Mộc Mộc ngồi chồm hổm ở cửa mới len lén đi vào phòng rút điện đem máy quay rời khỏi.


------------------------ Ngày hôm sau-----------------------


“Cuối cùng anh đã nghĩ ra rồi! Xong xong… Shim Changmin, cũng tại em cả! Ngày hôm qua máy quay của Mộc Mộc còn mở, chắc chắn đã quay lại! Lỡ như chị ấy đem đi bán thứ không nên cho người khác thấy đó cho giới truyền thông… Vậy không phải chúng ta đều bị mất hết thanh danh sao!?”

“… Em sẽ nghĩ biện pháp lấy về.”


“Quấy rầy một chút, anh Park Yoochun có thư!”

“Ừ, cảm ơn…”

“Là gì vậy?”

“Mộc Mộc gửi… Không lẽ là thư tống tiền!?”

Yoochun lấy tờ giấy ra xem, sau khi xem xong thì hoàn toàn câm lặng.

“Viết cái gì? Ách…”

Nội dung trên giấy như sau…

Gửi Park Yoochun~~ Yên tâm đi, chị sẽ cất kỹ! Đồ vật này tuyệt đối không chia sẻ cho người khác ~ Chỉ là chị không ngờ em lại cùng Changmin… ôi chao! Lại là người nằm dưới… Hắc hắc ~ ~


Changmin cùng Yoochun ngước mặt nhìn trời… à không… nhìn trần nhà… Ai nha… Tại sao lại có loại người như vậy?