Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

[Fic] Bowties | Part 1

Bowties


Author:  gompi
E-V Translator: tete
Rating: R
Pairing: MinChun, có thể là JaeChun

Trong trường lan truyền một tin đồn rằng cậu ta thường thỏa mãn một đàn anh năm trên ở trong phòng tập thể dục bằng miệng của mình, nhưng không ai biết chắc được tin đồn này bắt nguồn từ đâu và nó cũng nhanh chóng bị quên lãng.

WARNING: INCEST


Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả. Không đem bản dịch post ở bất kỳ nơi nào khác mà không có sự cho phép của người dịch (aka là tớ).




Part 1



Tất cả các khu vực trong trường đều liên thông với nhau, Yoochun tưởng rằng điều này sẽ khiến Changmin vui vẻ, nhưng hắn vẫn lờ cậu đi, thậm chí còn không thèm liếc nhìn cậu. Điều này làm trái tim Yoochun tan vỡ. Cậu cắn môi, đôi mắt bắt đầu đong đầy nước vì Changmin đã làm ngơ cậu không biết bao nhiêu lần rồi.

“Em định khóc lóc sao? Đứa nhóc khóc nhè.” Một giọng nói giễu cợt vang lên, Yoochun há hốc miệng vì kinh ngạc, cậu quay sang nhìn chằm chằm vào chàng trai vừa chế giễu mình và hắn ta đang cười mỉa mai cậu. Yoochun ấn môi mình vào môi chàng trai, cậu lắc đầu. “Kh-không.”

Changmin vươn tay chạm vào Yoochun và cậu cảm thấy trái tim mình bắt đầu đập liên hồi, nhưng Changmin đã tóm chặt lấy áo sơ mi của cậu, đẩy mạnh cậu vào tường.

“Không, cái gì? Thật là hỗn xược mà.” Hắn rít lên. “Nên cắt lưỡi em đi thì hơn.”

Yoochun càng hôn mạnh hơn nữa, Changmin lắc mạnh người Yoochun, “Em bị điếc à?!”

Chân Yoochun run lên và cậu bắt đầu khóc. “Không, hyung!” Changmin cười lớn, buông Yoochun ra và nhìn cậu ngồi bệt dưới sàn nhà trước khi quay lưng bước đi.






Không ai giúp đỡ Yoochun cả, thậm chí sau khi Changmin bỏ đi. Họ luôn to nhỏ về cậu, giễu cợt việc cậu luôn đeo nơ chứ không phải cà vạt đi kèm bộ đồng phục. Họ chưa bao giờ chú ý được rằng màu sắc chiếc nơ mà cậu đeo được thiết kế riêng cho các sinh viên đại học, và nếu họ chịu để ý hơn thì họ đã nhìn thấy được dòng chữ màu đen 심창민 trên chiếc nơ của Yoochun. Họ luôn đem cậu ra làm trò đùa hoặc tẩy chay cậu triệt để.

Vào ngày thứ Ba và thứ Năm, Yoochun luôn mặc váy và không bao giờ tham gia lớp thể dục.

Trong trường lan truyền một tin đồn rằng cậu thường thỏa mãn một đàn anh năm trên ở trong phòng tập thể dục bằng miệng của mình, nhưng không ai biết chắc được tin đồn này bắt nguồn từ đâu và nó cũng nhanh chóng bị quên lãng. Tuy nhiên, điều mà mọi người không biết đó là: tin đồn này là thật. Người đàn anh năm trên đó là sinh viên đại học, hắn ép Yoochun quỳ dưới chân mình trong nhà vệ sinh của trường cấp ba, trong khi mọi người trong lớp Yoochun đang học ở lớp thể dục. Yoochun được dạy phải mút cho đến khi có thứ gì đó ấm nóng rót vào cổ họng cậu.


Người đàn anh năm trên luôn ép cậu quỳ giữa hai chân hắn chính là Shim Changmin, một sự thật khác sẽ khiến mọi người trong trường phải kinh hãi… Changmin là anh trai của Yoochun, họ là anh em cùng cha cùng mẹ và lớn lên cùng nhau. Tuy nhiên, Changmin luôn dễ dàng thuyết phục Yoochun làm theo ý mình bất cứ khi nào, chỉ cần hắn làm ngơ cậu ở trường học đủ lâu để khiến cậu phát khóc lên, sau đó cậu sẽ dễ dàng đồng ý mọi điều mà anh trai muốn. Yoochun quỳ gối giống như một cậu bé ngoan; mở miệng giữa hai chân Changmin và khi cậu cảm nhận được đôi tay ấm áp của Changmin đang luồn vào trong váy và chạm vào cậu thì cậu sẽ rên lên trong nỗi tuyệt vọng.


Chiếc váy chết tiệt đó, chính Changmin là người bắt Yoochun mặc, chàng trai lớn hơn luôn muốn cậu như vậy khi ở nhà, đôi môi mím chặt và ánh mắt lạnh lẽo của hắn chỉ hài lòng khi tay hắn cởi được chiếc quần mỏng manh che quanh phần mông của em trai mình.


Cậu trông đáng yêu mỗi khi như vậy, Changmin thì thầm với cậu trong khi bàn tay hắn đang lang thang vuốt ve đùi Yoochun, một phần trong Yoochun đồng tình trong khi một phần khác trong cậu lại cảm thấy cay đắng. Cậu đến trường học với nụ cười gượng ép dù cậu hạnh phúc vì có thể làm cho Changmin hài lòng, nhưng khi cậu vừa bước vào trường, cậu luôn ước rằng mình có thể trở nên vô hình, đôi má đỏ ửng và đôi mắt to tròn luôn liếc sang trái rồi lại sang phải, cơ thể run rẩy và dè dặt mỗi khi cậu bắt gặp những ánh mắt ghê tởm đang nhìn mình.


Vào những lúc như vậy, thật sự Yoochun thích bị tẩy chay và ở một mình hơn. Nhưng Yoochun không biết rằng, số lượng người tẩy chay cậu cũng tỉ lệ thuận với số người không thể phủ nhận sự đáng yêu và dễ thương của cậu, gò má Yoochun luôn luôn, luôn luôn ửng đỏ, mắt cậu quá to tròn, gương mặt hoàn hảo với mái tóc nâu mềm mại. Với tất cả những điều đó, thật may mắn khi Changmin và Yoochun chưa bao giờ bị người khác phát hiện ra những khoảnh khắc bí mật của cả hai khi mà họ cùng nhau ở trong phòng vệ sinh vô số lần; thế giới luôn ngờ nghệch với những thứ mà nó muốn hòa nhập, và Shim Changmin lại là một sinh viên quá gương mẫu, quá được yêu thích, không ai có thể tưởng tượng được hắn lại có mối liên hệ với những thứ đáng khinh bỉ như chuyện loạn luân chẳng hạn.


Yoochun thật sự không thể ngăn được những giọt nước mắt của mình khi Changmin đẩy mạnh và thô bạo vào bên trong cậu, nụ cười chế nhạo trên môi hắn và sự châm chọc trong mắt hắn, chiếc mặt nạ sinh viên gương mẫu đã hoàn toàn biến mất khi hắn có được đứa em trai đang run rẩy và rên rỉ dưới thân mình. Cả thế giới bị che mắt, đến cả bố mẹ của hai người cũng không biết rằng Changmin luôn đẩy Yoochun vào phòng mình và làm tình với cậu cho đến khi trời sáng.



Yoochun thở dài, lén nhìn trộm qua hàng rào. Cậu đã bỏ lớp học cuối, cậu quá mệt mỏi và không thể đợi Changmin tiếp tục trêu chọc mình sau giờ học được nữa. Đội nhiên một cánh tay vươn ra và kéo Yoochun từ phía sau, trước khi cậu nhận thức được chuyện gì đang diễn ra thì cậu đã ở bên trong một chiếc xe hơi. Lẽ ra cậu phải kêu lên, nhưng cậu biết đó là ai. Xoay người lại, Yoochun tựa vào lồng ngực ấm áp phía sau lưng mình. Cậu cảm nhận được một bàn tay đang tháo chiếc nơ trên cổ mình, và cậu cố gắng hít thở thật sâu vì cậu biết chuyện gì sắp diễn ra. Yoochun không nhìn anh trai mình, cậu quá khó chịu vì hắn và không muốn làm chuyện này.


“Đừng phớt lờ em, hyung.” Một giọng nói hờn dỗi vang lên, Yoochun đảo đôi mắt to tròn của mình. “Hyung đã phớt lờ em cả ngày hôm nay và khiến em rất buồn, cuối cùng thì giờ anh mới chịu để mắt đến em” môi Yoochun run lên nhưng cậu vẫn tiếp tục, “và – a – và –“


Câu nói bị cắt ngang bởi một đôi môi đã bao phủ lấy môi cậu, chiếc lưỡi ấm áp trườn vào miệng cậu trong khi đôi bàn tay đang vuốt ve đùi cậu. Yoochun nắm lấy tay áo Changmin, cậu luôn gục ngã trước những nụ hôn của Changmin. Cậu không nhận ra rằng bàn tay hắn đang tách hai chân cậu ra… mãi cho đến khi cậu cảm nhận được một ngón tay đang đi vào bên trong cậu.



Yoochun run lên, bởi Changmin luôn biết cách khiến cậu khỏa thân mà cậu không kịp phát hiện ra, và rất nhanh… Yoochun nhận ra mình đang run rẩy và van xin, cậu lắc lư mông khi ngồi lên đùi Changmin. Cậu bám chặt vào chiếc ghế, trông cậu giống như một món đồ chơi của Changmin, Yoochun vò rối mái tóc Changmin khi hắn cắn lên cổ cậu.


“Di chuyển đi, hay làm muốn hyung trừng phạt em?”


Tay Yoochun run rẩy, cậu gật đầu và bắt đầu di chuyển trên người Changmin, cưỡi trên người hắn và hét lớn mỗi khi thứ đó của Changmin chạm vào điểm nhạy cảm bên trong cậu.


“Có thích hyung ở bên trong em không?” Changmin rít lên và đâm mạnh.


Yoochun thả tóc Changmin ra, cơ thể ưỡn cong lên nhưng cậu vẫn cố gắng trả lời, cậu thì thầm nhẹ nhàng: “Có, hyung.”


Changmin đẩy mạnh vào một lần nữa, Yoochun ngã hẳn vào lòng Changmin. “Em muốn hyung ở bên trong em đến mức nào?”


Vai Yoochun run lên khi cậu giấu mình vào lòng ngực Changmin, nhưng hông cậu vẫn di chuyển trên thứ đó của Changmin. “Rấ - Rất nhiều!” cậu rên rỉ.


Changmin cào móng tay mình lên thân thể Yoochun, cười khúc khích khi thấy cậu lắc lư, hắn thay đổi vị trí của cả hai, vắt chân Yoochun qua vai mình. “Em sẽ để hyung ở bên trong em chứ?”


Yoochun gật đầu rên rỉ, “hyung muốn gì cũng được!”


Changmin gầm lên và đẩy mạnh hơn nữa, “ngoan lắm.” Hắn trêu chọc cậu nhưng điều đó chỉ khiến những ngón chân của Yoochun càng co cuộn lại, cậu bắt đầu phóng chất dịch lên cơ thể cả hai.

Cậu cong người, kiệt sức ngã hẳn xuống ghế xe. Changmin đánh vào mông cậu khiến cậu rên lên phản đối.

“Còn hyung thì sao hả Chunnie?”


Yoochun nghĩ đến hyung vẫn đang ở bên trong cậu, cương cứng và nóng bỏng. Đôi mắt đong đầy nước, Yoochun cố gắng mở đôi chân mệt mỏi của mình và quấn lấy Changmin. “Tha – Tha lỗi cho em, hyung!” Changmin ép đôi môi họ vào nhau và hắn đâm vào Yoochun mạnh hơn nữa.



Yoochun vẫn nhớ lần đầu tiên cậu nói không với Changmin.

Hắn đã tát vào mặt cậu, rất đau, Yoochun đã ngất đi. Đó là lần đầu tiên có người tát cậu, và khi cậu tỉnh lại, có thứ gì đó nhét ở bên trong cậu. Nó rất nặng và cậu muốn chạm vào, nhưng đột nhiên nó rung lên.


Đó cũng là lần đầu tiên Yoochun cảm nhận được cảm giác như vậy, cậu rên lên, cậu rên lớn đến mức Changmin phải bước vào phòng. Yoochun chỉ có thể liên tục rên rỉ trong khi Changmin vẫn nhìn cậu, đôi mắt hắn bắt đầu tối đi. Không thể chịu đựng được nữa, Yoochun với tay về phía Changmin, kéo hắn lại gần mình, cọ sát, thở hổn hển và van nài.


“H – Hyung!” Cậu rên lên và Changmin chỉ hôn cậu. “Hyung sẽ lấy nó ra nếu em ngoan.”





End Part 1 | Part 2 | Part 3

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét