Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

[Fic] Bowties | Part 3


Bowties


Author:  gompi
E-V Translator: tete
Rating: R
Pairing: MinChun, có thể là JaeChun

Trong trường lan truyền một tin đồn rằng cậu ta thường thỏa mãn một đàn anh năm trên ở trong phòng tập thể dục bằng miệng của mình, nhưng không ai biết chắc được tin đồn này bắt nguồn từ đâu và nó cũng nhanh chóng bị quên lãng.

WARNING: INCEST

Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả. Không đem bản dịch post ở bất kỳ nơi nào khác mà không có sự cho phép của người dịch (aka là tớ).


Part 3



Yoochun ép sát bên đùi Changmin, tay ôm chặt lấy cổ hắn. “A-ah, hyung!” cậu ép sát người, chôn mặt vào hõm cổ Changmin. Cậu rúc vào người Changmin, hông chuyển động ngày càng nhanh hơn. Yoochun rên rỉ, những ngón tay bấu vào thành bồn tắm.


Changmin say mê nhìn thân thể Yoochun đang ưỡn con, đột nhiên hắn đẩy cậu dựa vào thành bồn tắm, di chuyển liên tục. Yoochun run lên và rên rỉ không ngừng, cậu ôm chặt lấy vai Changmin, đôi môi khẽ run rẩy.


“H-Hôn?”


Và không cần nói thêm một lời nào nữa, Changmin vươn người tới, ngấu nghiến đôi môi Yoochun.



Yoochun cười khúc khích khi Changmin lau tóc cho cậu, đột nhiên cánh cửa phòng bật mở. Yoochun bật dậy.


“Appa!”


Gương mặt Changmin tối đi khi ba của cả hai bước vào và mỉm cười. “Hai đứa cùng tắm à, đáng yêu thật!”


Ông bước về phía Changmin, cố nắm lấy chiếc khăn tắm nhưng Changmin kiên quyết không thả ra, vẫn tiếp tục lau tóc Yoochun. “Con phải lau đúng cách nếu không cục cưng của chúng ta sẽ bị bệnh.”


Changmin va mạnh vào người ba mình khi hắn bước đến tủ quần áo, cơn giận càng tăng lên khi Yoochun vẫn cười tít mắt.


“Xong rồi!”


Yoochun vỗ tay sung sướng. “Cảm ơn, Appa!”


Người đàn ông mỉm cười, cúi người thấp xuống. “Appa có xứng đáng nhận một nụ hôn không?” Ông hỏi.


Yoochun gật đầu, mái tóc cậu rũ xuống khi cậu nhón người, hôn lên môi ba mình và ôm lấy ông. Ông thở dài, vuốt ve mái tóc Yoochun và thì thầm. “Appa xin lỗi vì suốt ngày vắng nhà, appa chỉ muốn đảm bảo cho con mọi…” 


“Ba ra ngoài được chưa?!” Changmin hét lên, cắt ngang câu nói của người đàn ông lớn tuổi. 



Bữa cơm tối trôi qua chậm chạp khi Yoochun ngồi giữ Jaejoong và Appa.


“Tại sao em ấy phải ngồi ở đó?” Changmin quát lên và cả hai người kia đều ngước lên nhìn hắn. “Con đã giữ Yoochun cho riêng mình trong suốt khoảng thời gia chúng ta đi vắng, và giờ thì ba và Jae đã ở đây và muốn dành thời gian cho Yoochun.” Appa trả lời, đút vài miếng kimchi cho Yoochun.


Cậu nhóc nhỏ tuổi nhất cười khe khẽ, che miệng lại và nhai thức ăn đầy thích thú. “Con rất nhớ appa và hyung!” Cậu lên tiếng, và mở miệng khi Jae đút cho cậu một miếng bánh ngọt. Cậu nhai thức ăn với một nụ cười rạng rỡ, nó làm lộ rõ lúm đồng tiền và đôi mắt to, trong sáng của cậu.


Changmin càu nhàu,đập đũa xuống bàn và lao ra khỏi phòng ăn. Hắn không hề nhận ra đôi vai Yoochun đang rũ xuống và nụ cười trên môi cậu cũng vụt tắt, đôi môi cậu bỉu ra và run lên, mắt cậu bắt đầu đong đầy nước và chỉ một phút sau, nước mắt đã rơi xuống gò má cậu.



Ngay khi Changmin ngã mình xuống giường thì cánh cửa phòng hắn liền bật mở. Yoochun đang khóc, cậu đóng cửa phòng lại và nằm xuống bên cạnh Changmin, rúc vào lồng ngực hắn. Bộ quần áo cậu đang mặc được kéo cao lên, để lộ cặp đùi mịn màng, nhưng Changmin đang rất tức giận và không thèm chú ý đến điều đó. Hắn đẩy Changmin ra nhưng cậu nhóc bám quá chặt.


“Trở ra với Jaejoong và Appa đi.” Hắn nhếch mép. “Không phải em yêu họ sao?” 


Yoochun gật đầu, nước mắt ngập tràn. “Nhưng hyung là người em yêu nhất!”


Changmin vừa chỉnh sửa đồng phục đại học của mình, vừa ngáp. Hắn có một cái cặp mới và bắt đầu suy nghĩ về việc nên cảm ơn Appa vì món quà này, đột nhiên cánh cửa phòng bật mở và Yoochun đang ngáp, vừa dụi dụi mắt, vừa giơ chiếc nơ về phía Changmin. “Hyungggggg!” cậu bỉu môi. 

Changmin đảo mắt, buộc chiếc nơ quanh cổ Yoochun, hắn kéo cậu lại gần, chặn đôi môi Yoochun bằng một nụ hôn mạnh mẽ, đôi tay ấm áp của hắn trườn dưới váy và trêu chọc cậu.

Yoochun rên lên nhưng cậu nhanh chóng đẩy hắn ra. “Để sau đi, giờ thì buộc nơ cho em!” Cậu mè nheo, đôi môi run lên. 

Changmin liếc mắt nhưng vẫn buộc nơ cho Yoochun, buộc thật chặt thành một chiếc nơ bé xinh như thứ mà mọi nữ sinh trong trường Yoochun đeo. Hắn mỉm cười khi vuốt nhẹ lên dòng chữ trên chiếc nơ: 심창민.



End


Part 1 | Part 2

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét