Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

[Fic] Delicious | Dưa Hấu

Delicious 

Author: emmazhangyu

Shim Changmin x Park Yoochun

(Rating: MA = có cảnh H = Đề nghị cân nhắc trước khi xem)

Link đọc phần 1 (Táo ) và phần 2 (Vải) bên blog Sky's Love
----------------------------

Phần 4 | Dưa Hấu





Hỗ trợ dịch: QT & Google

Edit: tete
Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả!

Thời tiết ngày càng nóng, Changmin ngồi trong phòng khách, điều hòa vẫn đang chăm chỉ hoạt động.

Changmin ngồi trước màn hình máy vi tính đang chạy đầy những chữ, ti vi mở oang oang, Yoochun trong phòng tắm dùng máy nước nóng tắm, phòng khách đèn sáng rực rỡ, máy điều hòa siêng năng phả hơi lạnh…

Trừ phi nhà họ dùng dây thép, nếu không cầu chì mà không đứt mới là chuyện lạ đó.

Dĩ nhiên, Changmin không thể vô duyên đi đổi sang dùng dây thép.

Cho nên…


“A…! Đèn!”

“Trời ạ! Bản thảo của mình!!!”

“Changmin à! Anh không nhìn thấy đường!”

Changmin sờ soạng tìm được đèn pin, hướng thẳng phòng tắm tìm Yoochun.

Cậu cầm khăn tắm bước vào bao bọc lấy Yoochun đang khỏa thân, ôm anh đi thẳng đến phòng ngủ.

Khí trời rất oi bức, mới đi được vài bước, hai người đã đổ đầy mồ hôi.


“Chán thật… Bị đứt cầu chì sao?” Yoochun bất mãn oán trách.

“Có lẽ vậy, giờ này thợ điện nghỉ làm rồi, ngày mai hãy tính.”

Yoochun bất mãn đem chăn đạp xuống đất, nằm xuống trong miệng lẩm bẩm: “Ngày mai đi mua dưa hấu…”

Changmin nhìn thân thể Yoochun, thật muốn nhào đến, nhưng vì thời tiết quá nóng, hứng thú gì cũng không còn.


Sáng sớm, Yoochun vừa thức dậy đã nhìn thấy Changmin đang nghe điện thoại.

“Jaejoong hyung… Không có, cầu chì bị đứt, em còn chưa kịp lưu lại bản thảo… Dạ, em biết rồi.”

“Bây giờ? Hả, có thể dẫn người theo sao?”

“Người yêu của em… Ha ha, cảm ơn hyung.”

Cúp máy đi động, Changmin nhìn Yoochun: “Đứng dậy mặc quần áo đi, Jaejoong hyung mời ăn dưa hấu.”

Yoochun hoan hô, dù anh chẳng biết người mời ăn dưa có hoan nghênh mình hay không và dù anh chẳng biết Jaejoong là ai.


Đến ký túc xá của Changmin, Yoochun nghiến răng nghiến lợi: “Shim Changmin kia, nhà xuất bản cấp cho ký túc xá tốt như vậy sao em lại không ở…!?”

“Có liên quan gì sao? Ký túc xá của công ty anh không phải cũng tốt hơn sao?”

“Anh sợ người hâm mộ quấy rối!”

“Em sợ người mê sách quấy rối!”


Vừa vào đến phòng của Jaejoong liền cảm thấy được sự mát mẻ thoải mái, Yoochun kích động nhào tới ôm chầm lấy máy điều hòa: “Cưng ơi ~ xa cách như vậy làm sao ta chịu được đây ~~”

Changmin ngao ngán lắc đầu, đi đến giúp Jaejoong bưng dưa hấu.

Dưa hấu vừa đến, Yoochun liền ngọt ngào gọi một tiếng Jaejoong hyung, Jaejoong vui sướng đưa một miếng dưa thật lớn cho Yoochun.


Lát sau, Jaejoong nói có việc phải ra ngoài, hai người cũng rời đi. Chào tạm biệt Jaejoong, hai người đi về phía thang máy.

“Yoochun, đến ký túc xá của em không? Lúc nãy bảo vệ gọi điện báo khu nhà chúng ta vẫn chưa có điện.”
“Cũng được, đi thôi.”


Đến ký túc xá, Changmin bật điều hòa, mở máy tính. Yoochun nhìn bóng lưng Changmin, ngỡ ngàng trừng mắt nhìn cậu. Sau đó, anh cười xấu xa tiến tới ôm Changmin từ phía sau.

“Changmin~”

Cả người Changmin run lên, cứng ngắc xoay người sang phía khác.

“Sao hả?”
Yoochun không khỏi có chút nhụt chí, mị lực của mình đâu rồi? Tiếp tục ra sức làm nũng: “Changmin~ tối hôm qua không có… Em không muốn sao?”

Changmin bừng tỉnh, thì ra thứ mà cậu thực sự khao khát từ nãy đền giờ chính là Yoochun!

Tất nhiên, đã dâng đến miệng rồi thì cần gì khách khí?


Đẩy Yoochun ngã xuống giường, Changmin thuần thục lột sạch y phục của anh.

Không khí lành lạnh trong phòng khiến Yoochun không nhịn được phải rùng mình một cái.

Cảm nhận được sự khác thường của anh, Changmin vươn tay lấy tấm thảm mỏng ở đầu giường, che lấy thân thể hai người.


Tác giả: Vì vậy nên sau đó ta cái gì cũng không nhìn thấy, không viết được nữa

Mọi người: … =.=

Dĩ nhiên là không phải, ta không có thất đức như vậy (cười)


Changmin hôn lên môi Yoochun, nhẹ nhàng gặm cắn. Yoochun hai mắt nhắm hờ, vẻ mặt hưởng thụ. Changmin dở khóc dở cười, dùng tay ngắt mạnh vào phần hông của anh.

“A!” Yoochun sợ hãi kêu, cơ thể nảy lên nhưng lại bị Changmin đè ép xuống.

“Lần này là anh trêu chọc em trước nha” Bàn tay nhẹ nhàng lướt qua da thịt trắng nõn của Yoochun, khiến cho anh bắt đầu run rẩy.

Yoochun bị cậu trêu chọc kích thích đến không thể chịu nổi, trong mắt dần nổi lên một tầng hơi nước.

Changmin di chuyển bàn tay đến phần thân trước của Yoochun, nắm chặt lấy.

“A…”

Changmin đột nhiên buông tay ra, đem người Yoochun lật lại.

“Chang…min?”

Changmin cười: “Hôm nay đổi cách chơi nhé!” Vừa nói, tay vừa nâng phần thân của Yoochun lên.

Yoochun lúc này mới nhận ra được Changmin muốn làm gì.

“Em… A… Ư…” Yoochun tức giận muốn mắng người, nhưng lại bị khoái cảm không ngừng dày vò.

Changmin sau khi hôn không ngừng trên mặt Yoochun, liền mang theo ngón tay dính dịch thể của Yoochun đút vào trong cơ thể anh.

“Ô…” Yoochun tức giận không ít, kiên quyết không phát ra âm thanh nào.

Changmin nhìn hành động trẻ con của anh mà buồn cười, tay liên tục cử động.

Yoochun vẫn cắn gối, quyết không thốt lên lời nào.

Changmin cũng không mềm lòng, đem phần thân của mình tiến vào cơ thể Yoochun, kịch liệt rút ra rồi lại đưa vào.

“Không… oa oa… a!” Yoochun cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, buông lỏng cái gối đang bị mình cắn nát, từ miệng thoát ra những tiếng rên rỉ.

“Changmin… A… Chậm…”

Changmin lại hôn lên môi Yoochun, cướp đi những tiếng rên rỉ của anh.


Môi hôn triền miên, Changmin không khách khí kéo lưỡi của Yoochun vào miệng mình mà từ từ thưởng thức.

Nước bọt tiết ra quá nhiều đến nỗi Yoochun không thể nuốt xuống kịp, nước liền theo khóe miệng chảy xuống.

Thời điểm hai đôi môi tách ra, khóe miệng cả hai kéo theo một sợi chỉ bạc dâm mỹ, cực kỳ ám muội.

Hạ thân Changmin liên tục đưa đẩy, tay Yoochun không có chỗ để bấu víu chỉ có thể nắm chặt lấy thành giường để giảm bớt cảm giác đau đớn và nhanh chóng đón nhận cảm giác kích thích.

Changmin tiếp tục kéo ra rồi lại đẩy vào, mồ hôi theo gương mặt chảy xuống, biến mất trên drap giường.

Yoochun không thể chịu được kích thích mãnh liệt, một lần nữa đạt đến cao trào. Không bao lâu sau, Changmin ở bên trong thân thể Yoochun phóng ra.

Kích tình trôi qua, Yoochun trong đầu chỉ có ba chữ: quá mất mặt, quá mất mặt…


-------------------Ngày hôm sau--------------------


Khi Yoochun tỉnh lại, anh phát hiện ra mình đã ở nhà rồi. Changmin không có ở đây.

“Changmin?”

Yoochun gọi mấy tiếng cũng không thấy có ai đáp lại, trong lòng có chút sợ hãi.

Đúng lúc này, từ phòng khách truyền đến âm thanh khóa cửa chuyển động.

“Changmin…”

“Dậy rồi? Dậy rồi thì mau ra đây, lúc nãy em đi mua dưa hấu.”

Yoochun thở dài một hơn, len lén lau mồ hôi trên trán, mặc quần áo tử tế, ôm lấy thắt lưng có chút đau nhức đi ra ngoài.

Thật ra anh không muốn cho Changmin biết vừa rồi khi mới tỉnh dậy, vì không tìm thấy Changmin mà toàn thân anh toát mồ hôi lạnh!

Changmin đang cắt dưa hấu, tươi cười chờ anh bước đến.

---------------------
Tiếp theo sẽ là sầu riêng nha =))))))))))

6 nhận xét:

  1. Changmin hôm lên môi Yoochun
    => Changmin hôn lên môi Yoochun
    “A!” Yoochun sợ hãi kêu, cơ thể nhảy lên nhưng lại bị Changmin đè ép xuống.
    => em nghĩ đổi lại là cơ thể nảy lên thì nghe thuận tai hơn :D

    em thích truyện này nha ss ^^~
    ss có nhận ra em là ai hok

    Trả lờiXóa
  2. Ji Anh Hùng hở? ;)) Thanks e nhá, ss tự edit + beta nên nó thế đấy =]]]]]]]]]

    Trả lờiXóa
  3. óa sao ss nhận ra e hay v =)))))

    k lẽ em đặc trưng và dễ nhận bik v sao

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tên cô y chang tên tw mà =]]]]]]] đừng hoang tưởng

      Xóa
  4. hảo đau lòng nha :)))))

    ps: e thic sầu riêng ~ sợ là xem xong nghỉ ăn lun >:)

    Trả lờiXóa