Thứ Tư, 1 tháng 2, 2012

[Fic] Delicious | Anh Đào

Delicious 


Shim Changmin x Park Yoochun

(Rating: MA = có cảnh H = Đề nghị cân nhắc trước khi xem)

Link đọc phần 1 (Táo ) và phần 2 (Vải) bên blog Sky's Love
----------------------------


Anh Đào


Hỗ trợ dịch: QT & Google

Edit: tete



Sau buổi trình diễn thời trang, Changmin đi đến phòng nghỉ của Yoochun, nhưng vừa bước đến cửa sau thì đã chạm phải một mỹ nhân.

“Tiểu thư, xin nhường đường một chút!”

“Tại sao ta phải nhường? Lady first, ngươi có hiểu không?”

“Đây là lối đi dành cho người thân, tại sao ngươi lại đi đường này!?”

Mỹ nhân sững sờ: “Vậy tại sao ngươi lại đi?”

“Nói nhảm, vì ta là người thân!”

“Ta cũng vậy!”

“Hassh, ngươi tránh ra!”



Mọi người có thể hình dung ra được không? Hai con người cực kỳ trẻ con đang cùng chen chúc tại cửa ra vào, kết quả là… mắc kẹt…

“Ngươi tránh ra cho ta!!!!!”

Hai người chen chúc đến mức không thể tách ra: Ngươi kéo cổ áo ta - ta nắm tay áo ngươi, ngươi nắm tay trái ta - ta giẫm chân phải ngươi, ngươi bóp cổ ta - ta xiết eo ngươi…

“Changmin? Em đang làm gì vậy?”

“Yunho hyung, bà chị này không cho em đi vào!”

“Rõ ràng là ngươi không cho ta vào mà!”

“Hai người buông tay ra trước đã…
Cả hai đồng thời thả tay, nhìn nhau trừng mắt một cái: “Hừ!”

“Giám đốc Jung, là anh muốn tôi đến để phỏng vấn! Nếu không phải vì Yoochun thì tôi đã chẳng đến đây!”

“Hừ ~ ra là phóng viên háo sắc, mơ tưởng đến Yoochun nhà ta?”

“Tiểu tử thúi ngươi là ai? Sao dám nói Chunnie nhà ta là của ngươi?”

“Cô là ai? Chunnie là để người ngoài như cô gọi sao?”

“Lý phóng viên, Yoochun hiện đang ở trong phòng nghỉ, cô không muốn phỏng vấn sao?” Jung Yunho nhanh chóng cắt đứt đoạn tranh cãi nhảm nhí của hai người.

“Đừng cho ta gặp lại tiểu tử thúi này nữa / đồ háo sắc này nữa!” Changmin và Lý phóng viên đồng thanh.

“Hai người thật ăn ý nha~”

“Cút!”

“…” Jung Yunho thật sự rất vô tội, thật sự mà!


Tại cửa phòng nghỉ, lịch sử lại tái diễn.

“Cho ta vào!!!!!”

“Changmin, em đến rồi… Ách, vị này là…?”

“Ta chính là người được sử sách ghi chép, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, trên trời dưới đất chỉ có duy nhất mình ta, độc tôn siêu cấp ký giả: Lý Mộc Mộc!”

“Nói nhảm nhiều như vậy nhưng trọng tâm thì ra là cái tên ba chữ… *ngáp*!”

Yoochun hung hăng đá vào chân Changmin một cái, ngượng ngùng mở miệng: “Lý tiểu thư, chị đừng để ý…”

“Không có gì, em gọi chị Mộc Mộc là được rồi…”

“Mộc Mộc, mời chị ngồi, Changmin rót nước mời khách đi!”

“Em không muốn rót nước cho đồ háo sắc!”

“Đồ ghen tức như ngươi ta không lạ gì! Yoochun à, chị là fan trung thành của em đó, hình chụp của em, quý nào chị cũng mua cả!”

“Cảm ơn chị đã ủng hộ ~” Changmin chen vào.

“Đừng khách sáo…” Mộc Mộc vừa nói vừa trừng mắt liếc Changmin, giận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Đúng rồi, đây là anh đào… Yoochun, tặng cho em ăn đó...”

“Sao chị lại tốn kém vậy…”

“Không có gì, chị là fan trung thành của em mà!”

Hai người nói chuyện thật hết sức thân mật, Changmin ở một bên tức giận rửa anh đào.

“Chị cùng giám đốc Jung có chút chuyện phải bàn bạc, lát nữa chị lại đến tìm em nhé”

“Được, đi cẩn thận!”

Mộc Mộc đem máy quay cồng kềnh đặt lên bàn rồi quay lưng rời đi.


“Yoochun… Anh rất thích cô phóng viên đó?”

“Chị ấy rất dễ thương… A, em làm gì thế? Chang… không…”

Changmin đem Yoochun đè xuống đất, tay bắt đầu không an phận.

“Changmin… Nơi này là phòng nghỉ… Sẽ có người… A~”

“Buổi trưa mọi người đều đi ăn cơm, sẽ không có người đâu.”

“Lỡ Mộc Mộc quay lại…”

“Yunho hyung không lẽ không mời cô ta ăn cơm trưa sao?”

“Vậy em không đi ăn cơm sao…? A…”

“Ăn anh là đủ rồi”

“Không… Không nên… Ư…”


Changmin cởi bỏ quần áo của Yoochun, hôn lên xương quai xanh mê người của anh.

“Ô… Changmin… Ư… A”

Tay chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, nắm chặt lấy phân thân đã đứng thẳng của Yoochun, bắt đầu khuấy động.

“Changmin… Ô…”

Dường như nhớ ra điều gì, Changmin cười xấu xa cầm lấy anh đào để trên bàn, ngậm vào trong miệng.

Đang lúc Yoochun còn mê man, khoang miệng nóng ướt của Changmin cùng hơi lạnh của anh đào liền xoa nắn điểm đỏ trước ngực anh.

“A… Ừ…”

Thừa dịp Yoochun đang phân tâm, ngón tay Changmin đã chạy đến hậu huyệt của Yoochun, dò xét đi vào.

“Không…”

Khoái cảm dâng đến đột ngột đánh tan đi tia lý trí cuối cùng của Yoochun khiến anh không kiềm chế được mà rên rỉ.

“Yoochun! Em còn ở đây không? Chị vừa bị giám đốc Jung kéo đi ăn cơm!”

Yoochun cả kinh, vội vàng gắt gao cắn môi dưới, sợ phát ra âm thanh khiến Mộc Mộc hoài nghi.

Changmin hôn môi Yoochun, đem anh đào đưa vào miệng anh.

“? Không có ở đây sao? Lát nữa mình quay lại vậy…”

Yoochun còn chưa ổn định lại tinh thần thì Changmin đã rút ngón tay ra, đem phân thân của mình đưa vào bên trong cơ thể Yoochun, kịch liệt ra vào.

“Không… Ư…”

“Changmin… Chậm… A…”

“Chậm… Chậm lại đi…”

Yoochun vươn tay ôm lấy cổ Changmin để giữ thăng bằng cho bản thân.

Changmin hôn lên môi Yoochun, thân dưới tiếp tục chuyển động không ngừng.

“A! Nơi đó… Không nên…”

“Nơi này?” Changmin xấu xa dùng thêm sức lực, tăng thêm tốc độ.

“Changmin… A…”

“Đợi một chút… Chúng ta… Cùng nhau…”

“Changmin… Mau… A…”

“Ư… A!...”

Yoochun hét lớn một tiếng, hai người đồng thời đạt đến cao trào.

“Mệt quá… Ây da…”

“Chuyện gì vậy?”Changmin cả người đầy mồ hôi nằm trên người Yoochun thấp giọng hỏi.

“Cũng tại em… anh nuốt mất hạt anh đào vào bụng rồi…”

“… Cho anh biết cái gì là tốt xấu… Đi thôi, về nhà.”

“Uhm, nhưng anh cảm giác, cảm thấy hơi lạ… giống như chúng ta đã quên cái gì đó?”

“Lát nữa từ từ suy nghĩ sau, đến chào tạm biệt Yunho hyung thôi!”

“Ừ, đi thôi…”


Chờ hai người đi khuất, Lý Mộc Mộc ngồi chồm hổm ở cửa mới len lén đi vào phòng rút điện đem máy quay rời khỏi.


------------------------ Ngày hôm sau-----------------------


“Cuối cùng anh đã nghĩ ra rồi! Xong xong… Shim Changmin, cũng tại em cả! Ngày hôm qua máy quay của Mộc Mộc còn mở, chắc chắn đã quay lại! Lỡ như chị ấy đem đi bán thứ không nên cho người khác thấy đó cho giới truyền thông… Vậy không phải chúng ta đều bị mất hết thanh danh sao!?”

“… Em sẽ nghĩ biện pháp lấy về.”


“Quấy rầy một chút, anh Park Yoochun có thư!”

“Ừ, cảm ơn…”

“Là gì vậy?”

“Mộc Mộc gửi… Không lẽ là thư tống tiền!?”

Yoochun lấy tờ giấy ra xem, sau khi xem xong thì hoàn toàn câm lặng.

“Viết cái gì? Ách…”

Nội dung trên giấy như sau…

Gửi Park Yoochun~~ Yên tâm đi, chị sẽ cất kỹ! Đồ vật này tuyệt đối không chia sẻ cho người khác ~ Chỉ là chị không ngờ em lại cùng Changmin… ôi chao! Lại là người nằm dưới… Hắc hắc ~ ~


Changmin cùng Yoochun ngước mặt nhìn trời… à không… nhìn trần nhà… Ai nha… Tại sao lại có loại người như vậy?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét