Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

[Fic] Mèo Hoang | Chương 1

MÈO HOANG






Author: Thiên Luyến Mân
Editor: tete
Rating: MA
Pairing: MinChun & YunJae
Length: 30 chương
Summary:  Changmin thích cuộc sống một mình và rồi chú mèo hoang Yoochun xuất hiện....


Chương 1  


Từ nhỏ tôi vốn rất thích trồng cây, nhìn ánh mặt trời chiếu sáng lên những hạt nước trong suốt lấp lánh đọng trên phiến lá xanh biếc, tôi luôn cảm thấy thật vô cùng xinh đẹp.

Tôi không thích việc kết hôn và cùng người khác sống chung, quá nhiều gai nhọn, quá nhiều giả tạo, cũng giống như tất cả mọi người trên thế gian này có bao nhiêu phương diện giống nhau? Tất cả tựa như việc dùng kính vạn hoa để nhìn ngắm thế giới, thật sự rất hỗn loạn, thật khiến tôi cảm thấy buồn nôn.

Tôi tên là Shim Changmin, nghề nghiệp hiện tại: chuyên trồng cây trong nhà kính, nghề này có chút giống nông dân chuyên trồng hoa, nhưng tôi cũng tự mình mở hãng cung cấp hoa… Vì dù sao tôi cũng không muốn cây do mình cực khổ gieo trồng bị hủy hoại trong tay của người khác.

So với việc kết hôn, tôi thích động vật nhỏ hơn, ít ra tôi cũng có nuôi mấy chú chim làm bạn, dù không đặt tên cho chúng, nhưng điều đặc biệt là chỉ cần tôi cất tiếng hát, cho dù chúng đang bay ngoài cửa hay đang ở trạng thái nào, cuối cùng cũng sẽ đậu trên vai tôi.

Shim Changmin tôi cảm thấy đây thật sự là một loại tình yêu kỳ diệu.


Như mọi ngày, Changmin đi đến nhà kính có diện tích 50 mét vuông của mình, mang bao tay có dính chút bùn đất và phân bón, tay phải xách theo một cái thùng cùng xẻng nhỏ, tay trái ôm một bịch phân bón chuyên dùng cho nông nghiệp.

Đứng trước cửa nhà kính, Changmin bỗng phát hiện một chuyện ngoài ý muốn.

Có thứ gì đó đang làm ổ trước cửa nhà kính của anh, cuộn tròn làm một khối.

Sau một hồi nheo mắt, anh mới phát hiện ra cái khối kia chính là một người thanh niên gần như khỏa thân hoàn toàn, thân thể trắng nõn do phơi dưới ánh mặt trời mà trở nên đỏ ửng, tư thế người cong thành hình con tôm, gương mặt chôn sâu giữa đầu gối và trước ngực nên không thể thấy rõ, chỉ lộ ra một đầu tóc đen mềm mại.

Changmin nhíu mày, không biết phải làm sao, nhìn con người không biết ở đâu chui ra này.

Chung quanh trăm dặm thật ra chỉ có một khu nông trại và các kiến trúc phụ, nơi này thật sự rất xa xôi, nhưng con người đang nằm kia thoạt nhìn cảm thấy làn da rất mềm mại, nhìn thế nào cũng không giống như là người nhà nông… nhỉ?

Changmin đang suy nghĩ liệu có nên gọi người kia tỉnh lại hay không, bỗng thấy đôi chân thon dài kia như đóa hoa nở rộ tách ra, tiếp theo là cánh tay bị đè dưới thân mình khẽ hé lộ, cuối cùng là gương mặt nhỏ nhắn bị che giấu từ nãy đến giờ cũng lộ ra.

Ánh mặt trời chiếu rọi lên thân thể như con mèo nhỏ kia, men theo da thịt trắng hồng mà vẽ ra một đường viền trong suốt, lông mi dài mỏng bị ánh mặt trời soi vào, nhìn như có mà lại như không; đôi con ngươi dưới kia khép hờ, đuôi mắt vẽ ra một đường cong mê người, cuối cùng là đôi môi đỏ mọng…

Con người xinh đẹp kia… rất không có khí chất, ngáp một cái thật to.

Thân thể kéo dài ra thật giống như một chú mèo, tay chống đỡ phần trên của cơ thể, lưng ưỡn cong tạo thành hình trăng lưỡi liềm xinh đẹp, sau đó cánh tay kéo căng ra, động tác thật giống một chú mèo duỗi mình.

Người thanh niên giãn gân cốt được một lúc mới phát hiện Changmin đang đứng ở một bên nhìn ngu, ngay sau đó, gương mặt đang mang nét nhu hòa bỗng nổi lên một tia căng thẳng, thân thể tự động như mèo con thu người lại.

Lúc này Changmin mới lấy lại tinh thần, phát hiện mình nhìn một người con trai đến choáng váng đầu óc, gương mặt cũng đỏ lên.

Hai người nhìn nhau một lúc, Changmin quyết định đầu hàng, anh đặt thùng nước xuống, bước đến gần người thanh niên kia, nhưng không ngờ được rằng người kia tứ chi như mèo, bất chợt nhảy lên, lưng cong lại, gương mặt nhỏ nhắn giơ năm nhón tay hướng về phía Changmin mà phát ra tiếng kêu nhỏ.

Changmin hết sức kinh ngạc trước cảnh tượng này, anh chưa bao giờ tưởng tượng ra được một người lại có thể giống mèo đến như vậy, anh có chút ảo não gãi gãi đầu, bản thân rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan.

Bỗng nhiên anh nhớ đến trong hộp thức ăn mang theo bên mình còn có chút chân giò hun khói và cá, dù sao người thanh niên trước mắt cũng không giống người bình thường cho lắm, vậy thì dùng phương pháp đối phó với mèo hoang để áp dụng chắc là sẽ khá hơn một chút?

Nghĩ vậy Changmin một mặt lấy hộp đựng thức ăn màu lam trong túi xách ra, một mặt nhìn phản ứng của người kia.

Quả nhiên, khi mình lấy ra hộp thức ăn, người kia liền thả lỏng vai, nhanh chóng trừng lông mi thật lớn, không chút che dấu, dùng răng cắn môi dưới, vẻ mặt thèm thuồng nhìn thức ăn. Shim Changmin nhìn cảnh tượng ấy, cảm thấy thật buồn cười.

Changmin mở hộp ra, từ bên trong chọn lấy một miếng chân giò hun khói và thịt gà, cầm trên tay đợi người kia đến lấy.

Anh ngồi xổm xuống, dùng phương thức dụ dỗ mèo con, hướng đến người thanh niên kia ngoắc ngoắc, cái hộp cũng được đặt trên sàn nhà.

Người kia giương mắt nhìn anh một cái, con ngươi lóe sáng vô cùng xinh đẹp, nhưng đôi môi đỏ mọng vẫn vểnh cao, dường như còn chưa hạ bớt phòng bị.

Hết chương 1 


2 nhận xét:

  1. cute~~ em bi thich roi s oi :x

    Trả lờiXóa
  2. ui, đang đau lòng vì chuyện pé sắp nhập ngũ e ơi >< ottoke?????

    Trả lờiXóa