Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

[Fic] Perfect Place


Perfect Place





Author: missmun
Translator: tete
Pairing: Changmin/Yoochun
Genre: Romance, slight angst?
Length: Oneshot, 904w
Rating: PG
Summary: Changmin envies his band mates.



Have author’s permission

Changmin ghen tỵ với các thành viên trong nhóm.

Cậu ghen tỵ với Jaejoong vì anh tuyên bố mình là soulmate của Yoochun. Cậu ghen tỵ với Junsu vì anh và Yoochun hợp thành một cặp đôi rất được mọi người yêu thích. Cậu ghen tỵ với Yunho vì trong số các thành viên, anh lúc nào cũng là người anh trai tốt của Yoochun. Cậu ghen tỵ, vì với Yoochun cậu không có một vị trí nào khác ngoài danh phận thành viên cùng nhóm.

Yoochun sẽ nhờ vả Jaejoong mỗi khi anh cần giúp đỡ trong việc sáng tác. Yoochun luôn tìm đến Junsu trước tiên mỗi khi nhóm nghỉ giải lao giữa các buổi chụp ảnh và hai người họ sẽ cùng chơi đùa thật vui vẻ. Yoochun chắc chắc sẽ tìm đến Yunho mỗi khi anh gặp vấn đề cần giải quyết, hoặc đơn giản chỉ để nghe những lời an ủi dịu dàng của nhóm trưởng. Dường như Changmin là người không cần thiết đối với cuộc đời của Yoochun.

Không phải Yoochun ghét cậu hay không thích ở bên cậu… lẽ nào anh ấy thật sự như vậy? Cũng chẳng phải cậu có vấn đề khó khăn gì với Yoochun. Yoochun thật sự là một người rất thân thiện. Yoochun luôn luôn đối xử tốt với cậu; Anh cùng cậu ăn khuya khi Jaejoong lười biếng không muốn thức dậy; Anh cùng cậu lên kế hoạch trêu chọc Junsu khi cậu buồn chán; Anh hỏi thăm xem liệu cậu có ổn không khi cậu lên cơn giận dỗi hoặc có một ngày tồi tệ; Anh nhắn tin để nhắc nhở cậu ăn đúng bữa nếu như hai người có lịch trình khác nhau. Chỉ là… dường như cậu không có một vị trí nào trong cuộc sống của Yoochun. Không có một vị trí nào trong trái tim Yoochun.

Changmin đứng trước ban công, ngắm nhìn ánh đèn thành thị và suy ngẫm về những cảm xúc sâu lắng của mình dành cho Yoochun. Rất nhiều lần Changmin nhận ra bản thân mình có một tình cảm rất khác biệt đối với chàng trai mang giọng trầm kia. Đôi khi cậu tự hỏi chính mình, tại sao lại là Yoochun?

Tại sao không phải là Jaejoong? Jaejoong nấu ăn rất ngon, Changmin thích ăn và luôn mơ ước lấy một người vợ nấu ăn ngon mà. Còn Junsu thì sao? Cậu rất thích sự ngây thơ của Junsu; Junsu đáng yêu và luôn khiến cậu vui vẻ. Mọi người chắc chắn không thể từ chối anh ấy được. Hoặc có lẽ là Yunho? Yunho có tính cách rất thú vị. Anh trông có vẻ là người trưởng thành nhất trong nhóm, nhưng đó chỉ là khi có máy quay, anh ấy đôi khi cũng rất đáng yêu.

Nhưng không ai trong số họ cả… Vậy tại sao? Tại sao lại là Yoochun.

Tâm trí cậu bắt đầu trôi dạt theo nụ cười rạng rỡ của Yoochun, tiếng cười êm tai của anh, gương mặt nghiêm túc của anh lúc tập nhảy, biểu cảm của anh khi ghi âm, cách anh cắn lấy đầu bút chì mỗi khi viết lời nhạc, gương mặt như sắp khóc của anh khiến Changmin muốn ôm lấy con người yếu đuối ấy vào lòng thật chặt, và cả những nét gợi cảm của anh khi Changmin nhìn anh hút thuốc từ phía xa.

Changmin tự cười chính mình trước những suy nghĩ và cảm xúc kỳ lạ dâng lên trong cậu mỗi khi tâm trí cậu nghĩ đến người kia.

“Em biết không, em có thể làm người yêu của anh. Vị trí đó vẫn còn trống.” Một giọng nói êm dịu vang lên khiến Changmin giật mình.

Changmin xoay đầu sau đó lại nhanh chóng quay đi, hy vọng anh không thấy cậu đang đỏ mặt như một cô gái mới lớn. Trái tim cậu đập như điên, và cậu sợ rằng nó sẽ nhảy ra khỏi lồng ngực mình. Dạ dày cậu đột nhiên thắt lại, thật sự không dễ chịu chút nào.

“Ý anh là sao?” Changmin chầm chậm quay đầu, tay nắm lấy thành ban công, trong lòng ước gì giọng nói của mình đừng quá run rẩy vì cậu đang rất căng thẳng.

“Anh tìm thấy cái này.”

Changmin nhìn qua vai Yoochun. Anh đang cầm một cuốn sổ màu nâu, Changmin biết đó là gì, nhật ký của cậu. Đôi mắt Changmin mở to vì kinh ngạc.

“Xin lỗi vì anh đã bất lịch sự như vậy. Anh thừa nhận là mình đã đọc nó. Anh không kiềm chế được, Minnie.” Yoochun nhìn vào mắt Changmin, đôi chân mày anh nhíu lại cho thấy sự hối hận, anh cúi đầu, “Anh xin lỗi,” Yoochun khẽ thì thầm.

Yoochun không nhìn thấy nỗi đau thương đang phản chiếu trong mắt Changmin. Changmin không nói gì cả, cậu đang bối rối không biết phải làm gì, phải nói gì. Vì vậy mà cậu cứ mãi giữ yên lặng.

“Anh… Anh không đùa đâu Minnie. Nếu… Nếu em muốn làm người… yêu của anh,” Yoochun nhắm chặt mắt lại.

“Hyung,” Changmin gọi Yoochun, giọng cậu gần như rên lên. “Anh thật sự muốn vậy sao?” Một tia hy vọng lóe lên trong mắt Changmin, “Hyung, nhìn em này!”

Đôi mắt đong đầy nước của Yoochun đối mặt với ánh mắt chất chứa hy vọng của Changmin, Changmin biết chàng trai nhỏ hơn đang đứng trước mặt mình không hề nói dối. “Anh thật sự muốn, Changmin. Phải, Jaejoong là soulmate của anh, nhưng anh ấy chỉ là bạn tốt, anh rất kính trọng Yunho hyung, nhưng chỉ xem anh ấy là anh trai, có lẽ anh rất thân với Junsu, nhưng thành thật mà nói thì anh muốn thân thiết với em hơn.”

Changmin không nói gì cả, vì vậy mà Yoochun quyết định tiếp tục, “đúng là anh luôn tìm Jaejoong đầu tiên khi anh cần giúp đỡ với việc viết nhạc, anh chơi đùa cùng Junsu và nhờ Yunho giúp giải quyết khó khăn. Nhưng riêng với em, anh chỉ muốn ở bên cạnh em, được là chính mình. Anh không cần gì cả, chỉ cần em ở bên cạnh anh.”

Và rồi Changmin nhận ra, cậu luôn khắc ghi mọi sự chú ý dù là nhỏ nhất mà Yoochun dành cho cậu. Cậu có thể không chiếm một vị trí nào trong cuộc sống của Yoochun, nhưng những sự chú ý mà Yoochun dành cho cậu, không một thành viên nào có được cả. Yoochun luôn trao cho cậu một vị trí đặc biệt, vì với Yoochun, Changmin rất đặc biệt.

Changmin mỉm cười, đôi mắt cậu biến thành một lớn một nhỏ, và Yoochun cũng mỉm cười đáp lại. Changmin tiến lên một bước, kéo gần khoảng cách với Yoochun, cậu nhìn vào người anh có thân hình thấp bé hơn mình. Yoochun có thể cảm nhận được hơi thở của Changmin trên mũi mình, và rất nhẹ nhàng, Changmin đặt một nụ hôn lên trán anh. Yoochun bị sốc, vì anh biết maknae của nhóm không thích các hành động tiếp xúc da thịt với người khác. “Cảm ơn anh,” cậu thì thầm và đưa tay ôm chặt thân hình mảnh dẻ của người yêu vào lòng. Giờ đây Changmin đã không cần phải lo lắng về vị trí của mình trong cuộc sống của Yoochun. Cậu đã tìm thấy cho mình một ví trí hoàn hảo.

End

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét