Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

[Fic] First Kiss


First Kiss





Author: tete
Rating: PG
Pairing: MinChun 
Length: Oneshot

A/N: Fic này được viết dựa trên những lời kể của Changmin và Yoochun trong chương trình Come To Play của đài MBC...


Không vác fic ra khỏi đây khi chưa có sự đồng ý của mình nha...


---

Thế nào là nụ hôn đầu? Là lần đầu tiên khi bạn môi chạm môi với người khác?


Bất kỳ một ai quan tâm đến DBSK đều biết, nụ hôn đầu của Shim Changmin tôi đây đã bị cướp đi một cách trắng trợn bởi một người cũng nổi tiếng không kém gì tôi, Kim Jaejoong.

Ông anh lớn tuổi nhất nhóm nhân lúc tôi ngủ say không phòng bị mà cuỗm đi lần đầu môi chạm môi của tôi. Khi tôi tỉnh dậy và biết được chuyện này, cảm giác duy nhất trong lòng tôi chỉ có thể gói gọn trong hai chữ “bực mình”.

“Bực mình” vì tôi đánh mất nụ hôn đầu mà không hề biết được cảm giác của nó là như thế nào.

“Bực mình” vì gương mặt hí hửng của Jaejoong hyung khi thấy tôi súc miệng liên tục.

“Bực mình” vì Jung Yunho, nhóm trưởng “vĩ đại” của chúng tôi không những không can ngăn mà lại còn bao che, tiếp tay cho ai kia, dám dùng máy chụp hình mà lưu lại khoảnh khắc tôi bị mất đi nụ hôn đầu.

“Bực mình” vì các fan khi biết chuyện còn hớn hở “an ủi” tôi bằng những lời như: “Oppa à, ít ra thì nụ hôn đầu của anh cũng trao cho một mỹ nhân mà ~”...

Nói tóm lại là ấn tượng của Shim Changmin tôi đối với cái gọi là “nụ hôn đầu” thiêng liêng, cao quý gì đó thật sự là rất bực mình.


Mãi cho đến rất lâu về sau, tôi mới có thể tìm thấy cho mình một ấn tượng khác về nụ hôn đầu.


Đó là một đêm tuyết rơi trắng xóa ở một khu trượt tuyết, người ấy từ bên ngoài bước vào phòng, trên tóc vẫn còn vương lại những hạt tuyết nhỏ, người ấy dùng tay phủi nhẹ những bông tuyết trên tóc mình. Trong phút chốc, tôi cảm thấy cử chỉ đó thật đẹp, tưởng như bản thân có thể ngắm nhìn mãi mà không chán.

Đó cũng không thể coi là lần hẹn hò đầu tiên của chúng tôi vì thật ra đi cùng chúng tôi là cả một nhóm bạn, nhưng đêm đó mọi người đều ra ngoài chơi, trong nhà nghỉ chỉ còn hai chúng tôi, miễn cưỡng cũng có thể xem là hai người hẹn hò phải không?

Chúng tôi không gọi thức ăn ở ngoài mà quyết định tự nấu, dù rằng tài năng nấu nướng của tôi và người ấy cũng chỉ có hạn. Nhưng tôi biết, hương vị món ăn không phải là điều quan trọng nhất, vì trong thời tiết lạnh giá như vậy, cái mà chúng tôi cần là hơi ấm của đối phương.

Kết thúc bữa ăn, người ấy xung phong rửa chén, dù rằng đó là công việc mà bình thường với tính cách lười biếng của mình, người ấy chẳng mấy khi làm. Bản thân tôi cũng rất ngoan ngoãn đứng tựa vào bàn ăn, nhìn bóng lưng đang loay hoay bên bồn rửa chén của người ấy.

Ấm áp, thật sự rất ấm áp, tôi chưa bao giờ biết được rằng, chỉ nhìn một người thôi mà trái tim đã có thể cảm thấy hạnh phúc đến như vậy. Bên ngoài rõ ràng tuyết rơi nhiều như vậy, gió thổi mạnh đến vậy, nhưng trong căn phòng nhỏ này, thứ duy nhất mà tôi có thể cảm nhận được chính là hơi ấm đang tỏa ra từ con người kia.

Đứng ngẩn người hồi lâu, tôi chợt nhìn thấy dĩa trái cây đang để trên bàn, trong lòng đột nhiên nhớ ra điều gì đó… À, tráng miệng, chúng tôi vẫn chưa ăn món tráng miệng… Tôi nhanh chóng cầm con dao nhỏ, bắt đầu ngồi xuống sàn nhà, cẩn thận gọt trái cây. Ngay lúc tôi đang vui vẻ đặt trái táo vừa gọt xong vào dĩa, thì người ấy đã rửa xong chén dĩa, tiến đến bên cạnh tôi lúc nào không biết. Không hiểu tại sao trái tim tôi lúc đó lại có xu hướng gia tăng tốc độ bơm máu lên não, nói ngắn gọn tức là đập nhanh hơn bình thường… Trong khi đó, mặt của người ấy lại càng ngày càng tiến sát đến mặt tôi. Người ấy dùng bàn tay lạnh như băng của mình ôm lấy gương mặt tôi khiến tôi hơi giật mình. Người ấy hé môi, hơi thở ấm áp cứ thế xâm chiếm lấy trái tim tôi.

“Changmin, khi anh hôn em, nếu em vẫn ngồi yên ở đó, và môi chúng ta chạm vào nhau… thì anh sẽ hiểu là chúng ta đang hẹn hò…”



Và nụ hôn đầu tiên của tôi với người tôi yêu, đã diễn ra như vậy đó.

Dù tôi không phải là người chủ động, dù tôi chỉ biết ngồi một chỗ để cho môi anh ấy chạm vào môi mình, nhưng tôi lại không hề cảm thấy “bực mình” chút nào cả…

Vì lần này người hôn tôi là Park Yoochun.

Vì tôi đã bị lóa mắt bởi nụ cười như ánh mặt trời của anh ấy sau khi nụ hôn kết thúc.

Vì sự ấm áp khiến tôi không thể nào từ bỏ ấy đang cuộn người trong vòng tay tôi.

Và vì tôi biết sự ấm áp ấy sẽ thuộc về tôi mãi mãi.


Vậy rốt cuộc như thế nào mới là nụ hôn đầu? Tôi nghĩ đó là lần đầu tiên bạn môi chạm môi với người mà bạn yêu thương nhất trong cuộc đời này…


Hết

2 nhận xét:

  1. thật thích hình ảnh, yoochun vòng hai tay qua cổ changmin rồi mắt nhắm nghiền dâng lên cặp môi của mình ^///////////^, rồi thì áo ngủ mỏng manh lộ ra bả vai quyến rũ, xương quai xanh sẹc xi. Changmin thì trong tình trạng sôi sục, n vẫn kiềm chế vác con chuột béo về phòng chuẩn bị làm thịt

    Trả lờiXóa