Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

[Fic] Mèo Hoang | Chương 22


MÈO HOANG



Author: Thiên Luyến Mân
Editor: tete
Rating: MA
Pairing: MinChun & YunJae
Length: 30 chương
Summary:  Changmin thích cuộc sống một mình và rồi chú mèo hoang Yoochun xuất hiện....

Chương 22


Ánh nắng sáng sớm xuyên qua rèm cửa chiếu vào căn phòng, Changmin mơ hồ quơ tay, muốn ôm mèo nhỏ luôn mang hương vị mặt trời vào lòng, nhưng bàn tay chỉ cảm nhận được chăn bông, một giây sau anh liền bật dậy, đầu tóc rối bù, mở to hai mắt nhìn xung quanh.

Trống không, người đâu rồi?

Tình huống này chưa bao giờ xảy ra, Yoochun làm sao có khả năng dậy sớm hơn mình được?

Changmin bối rối lật chăn, vội vàng mở cửa, vì chưa quen thuộc với căn phòng mới, thiếu chút nữa anh đã vấp té.

Vừa đẩy cửa phòng ra, đập vào mắt Changmin là hình ảnh Yoochun mang tạp dề, đang nghiêm túc đứng bên bếp làm bữa sáng. Từ trong tận đáy lòng, Shim Changmin chợt cảm thấy quang cảnh buổi sáng thật rực rỡ.

Lặng lẽ tiến đến từ phía sau, Changmin vòng tay ôm lấy thắt lưng mảnh khảnh của cậu, anh hít một hơi thật sâu rồi mỉm cười.

“Sao lại hấp tấp chạy ra đây?” Yoochun bật cười hỏi.

“Sợ em biến mất.”

Đây là sự thật, Shim Changmin thật sự rất sợ buổi sáng thức dậy không nhìn thấy Yoochun.

Mà cũng không phải chỉ riêng buổi sáng.

“Anh lo xa quá, em có thể đi đâu được cơ chứ…” Yoochun nghiêng người nhìn Changmin, khóe miệng mỉm cười khiến Changmin không nhịn được hôn lên môi cậu.

“Uhm… Anh còn chưa đánh răng… Ư…”

Lời kháng nghị của Yoochun nhanh chóng biến mất, Changmin ôm chặt lấy cậu, đầu ngón tay vuốt nhẹ sống lưng Yoochun, cho đến khi cậu phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ, Changmin mới buông tha cho Yoochun.

Changmin vuốt nhẹ đôi môi hồng của Yoochun, cười cười hỏi: “Thế nào? Sao lại dậy sớm như vậy?”

Yoochun híp mắt cười: “Vì hôn lễ tổ chức buổi trưa mà, em không muốn bị đói bụng… Em làm sắp xong rồi.”

Nói xong cậu liền đưa tay choàng qua cổ Changmin, đôi môi đỏ mọng đưa đến trước, tiếp tục nụ hôn lúc nãy.

Kết thúc sự cố khiến Changmin lo lắng vào buổi sáng, hai người thay quần áo trang trọng, bắt một chiếc taxi đi đến nơi tổ chức hôn lễ.

“Shim Changmin, nếu anh nhìn người khác thì em sẽ làm thịt anh.”

Yoochun vừa cười vừa nói, Changmin cười cười, cúi đầu hôn lên môi Yoochun giữa hội trường đông người.

“Em xem, anh vừa làm ký hiệu trên người em, em cũng không được nhìn người khác.”

Changmin trưng ra đôi mắt một lớn một nhỏ, chỉ chỉ lên môi Yoochun, khiến cậu cười rực rỡ.

Giáo đường diễn ra hôn lễ dù không phải là một nơi hoa lệ nhưng lại khiến lòng người cảm thấy ấm áp, Yoochun nắm tay Changmin, đưa mắt nhìn quanh, đột nhiên nhìn thấy bóng người quen thuộc.

Cậu ngay lập tức quay đầu nhìn người đang ngồi ở phía nhà trai, trong lòng hiện lên chút kinh ngạc.

Sao lại đến đây…?

“Yoochun?”

Giọng nói của Changmin gọi suy nghĩ của Yoochun quay về, cậu ngẩng đầu nhìn về phía tay Changmin chỉ, nhìn thấy ở hàng ghế của gia đình nhà trai có một người phụ nữ đang ngồi.

“Đó là mẹ của Siwon hyung, ngay cả mẹ của anh ấy cũng đến… Có thể thấy được Kibum đã mất rất nhiều công sức…” Changmin vui vẻ mỉm cười.

Yoochun cúi đầu, chỉ tay về phía hàng ghế bên kia, Changmin nhìn theo cũng sửng sốt trong vài giây.

“Bọn họ… Sao lại đến đây?”

“…Không biết”

Dường như phát hiện ra ánh nhìn của Yoochun và Changmin, đối phương từ hàng ghế bên kia xoay đầu nhìn lại, vừa lúc ánh mắt hai bên chạm phải nhau, đối phương nở nụ cười, khẽ gọi nam nhân xinh đẹp đang tựa vào người mình; nam nhân ngẩng mặt, vẻ mặt dường như bị đánh thức mà có chút khó chịu, hắn nhìn về phía Changmin và Yoochun, chợt nở một nụ cười vô cùng đẹp mắt.

Hết chương 22

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét