Editor: tete
Rating: PG
Pairing: MinChun
Length: Shortfic
Without author permission!
Phần 1
Shim
Changmin từ nhỏ đã không thích Park Yoochun, Yoochun luôn nói mình là hyung rồi
dựa vào đó mà lúc nào thích thì đem Changmin ra khi dễ.
Nhưng rõ
ràng là hyung phải nhường nhịn em nhỏ mà, Changmin đem nghi ngờ này đi chất vấn
Yoochun.
Yoochun nghe
xong, ngẩn người, sau đó miệng há ra thật to, “woa” một tiếng liền khóc lên.
Changmin
nhìn thấy nước từ mắt Yoochun lấp lánh rơi ra, trái tim đột nhiên thấy hơi đau,
bàn tay nho nhỏ không tự chủ vươn ra, xoa xoa lên đầu Yoochun, vì bình thường
bé thấy mẹ cũng làm như vậy để an ủi mình.
Kết quả là
Yoochun càng khóc lợi hại hơn, vừa nấc vừa nói, “không cho chạm vào đầu anh! Mai
mốt lớn lên sẽ không cao!”
Changmin đem
tay thu trở về, nhìn gương mặt nhỏ nhắn vì khóc mà trở nên đỏ ửng của Yoochun,
không biết làm sao hỏi, “vậy làm sao thì anh mới không khóc nữa?”
Yoochun dụi
dụi mắt, không nói lời nào, nhìn chằm chằm vào kẹo que trên tay Changmin.
Changmin rất nhanh cảm thấy được thức ăn trên tay đang gặp uy hiếp, lập tức
xoay người định bỏ chạy.
Yoochun
không nói gì, chỉ chớp chớp mắt, nước mắt lại bắt đầu từ hốc mắt rơi xuống, miệng
chuẩn bị hả ra thì đã bị Changmin dùng bàn tay nhỏ bé ngăn lại.
Changmin âm
thầm cân nhắc thiệt hơn, cuối cùng đành đem kẹo que đưa cho Yoochun.
Yoochun nhận
được kẹp que lập tức cho vào miệng, không khóc nữa, ánh mắt chỉ còn hồng hồng,
trên lông mi thật dài còn vươn lại vài giọt nước lấp lánh.
Lúc này
Changmin mới nhận ra Yoochun thật ra chỉ đang âm mưu lấy kẹo của mình, trong
lòng tức giận, chuẩn bị phát hỏa, vừa ngẩng đầu lên thì đụng phải ánh mắt tròn
tròn của Yoochun, bàn tay nhỏ bé còn rụt rè đụng đụng tay Changmin, cuối cùng
là dùng nụ cười ngu ngốc để dụ dỗ Changmin.
Chính trong
khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười đó, Changmin đột nhiên cảm thấy thật ra tâm tình
của mình cũng không tệ lắm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét