Editor: tete
Rating: PG
Pairing: MinChun
Length: Shortfic
Without author permission!
Phần 3
Lên trung học, Changmin và Yoochun vẫn cả ngày ở chung một chỗ, có khác chăng chỉ là bên cạnh hai người họ bắt đầu xuất hiện một chút oanh oanh yến yến.
Changmin lúc
này là đã cao vượt qua Yoochun, khuôn mặt anh tuấn, rất nhiều nữ sinh gửi thư
tình cho cậu nhưng Changmin đều cự tuyệt, cũng không ai biết lý do là vì sao.
Mỗi lần như
vậy Yoochun đều như bà tám, cợt nhã hỏi lý do, Changmin liếc anh một cái, sau
đó quay đầu đi, không để ý tới con người nhiều chuyện kia.
Yoochun cũng
cảm thấy không có gì vui đành sờ sờ mũi, xoay người cằn nhằn, lảm nhảm gì đó.
Quãng thời
gian trung học cũng qua đi rất nhanh, Changmin dựa vào thành tích học tập vô
cùng ưu tú thi đậu vào đại học G, Yoochun cũng cố gắng thi vào đại học A, mặc
dù mọi người trong nhà rất vui vẻ nhưng đại học G và đại học A lại nằm ở hai đầu
thành phố, nói xa cũng không xa, nhưng hai người không thể giống như trước, mở
mắt ra là đã được thấy người mình muốn gặp.
Buổi chia
tay của lớp trung học diễn ra vô cùng náo nhiệt, rất nhiều nữ sinh ôm nhau
khóc, Changmin bước vào lớp, nhìn thấy Yoochun đang gào khóc thảm thiết, nói một
câu xin lỗi rồi kéo Yoochun rời đi.
Giống như những
buổi tự học buổi tối trước đây, Yoochun vẫn thường hay ngủ gật, Changmin nhẹ
nhàng đem Yoochun đặt trên lưng mình, dạo bước dưới ánh trăng lành lạnh.
Dù Yoochun
không nặng, nhưng dù sao cũng là con trai, hô hấp của Changmin bắt đầu trở nên nặng nhọc.
Mồ hôi trên
trán không biết từ lúc nào đã bị Yoochun quạt khô, dưới ánh trăng sáng,
Changmin có thể nhìn thấy được hốc mắt hồng hồng của Yoochun.
Changmin đụng
nhẹ trán mình vào trán Yoochun, trong lòng thầm mắng ‘đồ ngốc’.
Người trên
lưng Changmin bắt đầu rù rì, “Changmin, em đừng thích những nữ sinh kia, thích
anh thôi có được không?”
Changmin thả
Yoochun trên mặt đất, Yoochun lảo đảo tiếp đất, thiếu chút nữa vấp té, anh ngẩng
đầu trách cứ, “em cố ý phải không?”
Changmin
không đáp, chỉ dịu dàng nhìn Yoochun, “anh đem lời vừa rồi lặp lại lần nữa đi!”
Có lẽ sự dịu
dàng của Changmin khiến Yoochun bất ngờ, anh ngây ngốc mở miệng, “Changmin, em
yêu anh có được không?”
Changmin gật
đầu, “được.”
Yoochun lắc
đầu, ra vẻ khó tin nhìn Changmin, “chúng ta ở chung một chỗ?”
Changmin ôm
lấy thắt lưng Yoochun, cúi đầu đặt một nụ hôn lên môi anh, trong lúc triền miên
giữa nụ hôn, Yoochun có thể cảm nhận được một luồng khí nóng ở bên tai, “đúng vậy,
ở chung một chỗ.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét