I Must Die While In Love
Author: tete
Rating: PG
Pairing: MinChun
Length: Chaptered
Chương 5
Shim Changmin tự nhận thấy bản thân là một kẻ nhàm
chán bởi lẽ thế giới của cậu chỉ gói gọn trong ba chữ ‘Park Yoochun’.
Không phải cậu không có bạn bè nào khác ngoài
Yoochun, nhưng rõ ràng là trong số họ, không ai ‘đặc biệt’ như Yoochun cả.
Từ bé đến lớn, mặc cho Changmin phớt lờ anh bao
nhiêu lần đi nữa, Park Yoochun vẫn luôn bám theo Changmin, khi thì đòi ăn, lúc
thì đòi ngủ… mà theo lời Yoochun thì những việc ấy làm một mình sẽ rất buồn chán,
phải có người cùng làm… vì vậy mà Shim Changmin rất bất đắc dĩ, đã trở thành bạn
ăn, bạn ngủ của Park Yoochun.
Changmin không phủ nhận việc có Yoochun bên cạnh
luôn khiến cậu cảm thấy vui vẻ, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu hoàn toàn
hài lòng với Yoochun.
Changmin không thích Yoochun lúc nào cũng tươi cười,
lúc nào cũng ôm chầm lấy người khác.
Changmin không thích cách Yoochun nhìn đôi cánh đen
của cậu như thể chúng cũng mang màu trắng như bao thiên thần khác.
Và giờ đây, Changmin càng không thích việc trái tim
cậu đang đập ngoài tầm kiểm soát vì Park Yoochun.
“Minnie… Chẳng phải em nói trái tim chúng ta không
thể loạn nhịp như người thường hay sao? Tại sao… Tại sao khi em hôn anh… tim
anh lại đập nhanh như vậy?”
Yoochun nhíu mày nhìn Changmin, khi mở miệng yêu cầu
hôn nhau, Yoochun chỉ đơn giản muốn bắt đầu tình yêu của mình bằng một hành động
cụ thể nào đó, và hôn là điều đầu tiên mà anh nghĩ đến. Nhưng Yoochun không thể
nào ngờ rằng chỉ là môi chạm môi cũng có thể khiến trái tim mình bất ổn đến như
vậy.
“Em không biết...”
Changmin thở dài, ngày đầu tiên yêu đương của hai
người sẽ kết thúc như vậy sao? Xem ra Yoochun rất nhanh sẽ kết thúc niềm ham
thích đối với trò thực nghiệm yêu đương này.
Ngay trong lúc Changmin đang suy nghĩ phải làm sao để
kết thúc chuyện này trong êm đẹp thì Yoochun đã nhướn người về phía trước, môi
anh chạm vào môi cậu, tay anh áp lên ngực cậu.
Changmin hoàn toàn không thể biết được chuyện gì
đang diễn ra, cậu chỉ biết mình phải lưu giữ hơi ấm từ đôi môi kia mãi mãi. Changmin
dùng tay cố định đầu của Yoochun, khiến nụ hôn của hai người trở nên sâu hơn, cậu
có thể cảm nhận được hơi thở đứt quãng của Yoochun đang phả nhẹ trên mặt mình.
Chỉ trong một khoảnh khắc rất ngắn ngủi, nhưng
Changmin đã nhìn thấy… cậu đã nhìn thấy Yoochun cười giữa những cái hôn vội
vàng của cả hai.
Changmin buông Yoochun ra, thiên thần cứu chữa ngốc
nghếch của cậu đang mỉm cười rất hạnh phúc.
“Minnie, anh biết rồi… trái tim em cũng giống như
anh vậy…”
Yoochun vuốt nhẹ ngực trái của Changmin, cười khúc
khích.
“Nó đang đập rất nhanh này... Có nghĩa là chúng ta
đang yêu nhau đúng không?”
Changmin ôm Yoochun vào lòng, hôn nhẹ lên tóc anh, mỉm
cười và thì thầm thật khẽ.
“Em đoán là vậy…”
“Minnie…”
“Huh?”
“Những gì mà trái tim nói với em, đó chính là tình
yêu…”
“Uh…”
“Minnie…”
“Huh?”
“Ngày mai phải dẫn anh cùng đi xuống hạ giới đó!”
“Uh…”
Minnie…”
“Huh?”
“Anh buồn ngủ…”
“Uh…”
“Minnie…”
“Huh?”
“Anh yêu em…”
“…”
Changmin cúi đầu nhìn Yoochun đang ngủ ngon lành
trong lòng mình, bày tay cậu lướt nhẹ theo những đường nét trên gương mặt anh.
Changmin không chắc những cảm xúc trong trái tim
mình có phải là tình yêu mà Yoochun nói đến hay không. Nhưng cậu biết cậu nhất
định phải ở bên cạnh Yoochun mãi mãi vì chỉ có như vậy cậu mới cảm thấy bình
yên.
Những gì Yoochun cần, những gì Yoochun muốn… cậu
không muốn hỏi, chỉ cần anh hạnh phúc, chỉ cần anh vẫn ở bên cậu thì mọi thứ đều
ổn.
Đối với Changmin, phương thức chung sống bên nhau dưới
tên gọi ‘người yêu’ này quả thật không tệ. Ít ra thì Yoochun đã ít thân mật hơn
với các thiên thần khác, mọi tiếp xúc thân mật với Park Yoochun đều trở thành đặc
quyền riêng của một mình Shim Changmin. (Tất nhiên việc này đã khiến thiên thần
dẫn đường xinh đẹp Kim Jaejoong chịu một đã kích rất lớn ~.~)
Tần suất đeo bám của Yoochun đối với Changmin cũng
tăng hơn lúc trước rất nhiều, Changmin thật không biết nên vui hay buồn, có nhiều
chuyện thật sự đi quá xa dự đoán của thiên thần dẫn đường 17 tuổi này.
Chẳng hạn như mới cách đây hai ngày, Park Yoochun đã
đột ngột xông vào phòng tắm của Shim Changmin, chủ động cởi sạch quần áo và đòi
TẮM chung!
Changmin thật vất vả mới có thể đẩy thiên thần cứu
chữa phiền toái này ra khỏi phòng tắm. Đến lúc cậu tắm xong, bước ra ngoài thì
đã nhìn thấy Yoochun trùm chăn, cuộn người thành một… cục gì đó không rõ hình
thù, nằm trên giường lăn qua lăn lại. Rồi từ trong chăn lại ló ra một cặp mắt
chứa đầy sự ‘oán giận’, Park Yoochun mở miệng oán trách…
“Minnie không yêu anh gì cả!”
Changmin vừa dùng khăn lau tóc, vừa quay sang nhìn đống
hỗn độn trên giường ngủ của mình, trong lòng bắt đầu nhẩm tính xem đây là lần
thứ mấy Yoochun nói câu này.
“Minnie thật keo kiệt, chỉ tắm chung thôi mà ~”
Park Yoochun trườn ra khỏi chăn, vươn tay cầm lấy khăn
lông, lau tóc cho Changmin, miệng lại tiếp tục càu nhàu về sự ‘keo kiệt’ của cậu.
Changmin không thể nói cho Yoochun biết rằng cậu có
chút sợ hãi với những suy nghĩ của bản thân khi nhìn thấy Yoochun không mặc quần
áo mà bước vào phòng tắm. Changmin thật sự không dám chắc mình sẽ làm gì tiếp
theo nếu hai người thật sự… tắm chung.
Changmin không hiểu được vì sao mình lại có những cảm
xúc và ham muốn tầm thường như loài người… Cậu là một thiên thần, là một thiên
thần mà…
Nhưng dù thế nào đi nữa, Changmin vẫn cảm thấy hài
lòng với cuộc sống hiện tại bên cạnh Park Yoochun và cậu biết, anh cũng vậy.
Hết chương 5
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét