Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

[Fic] I Must Die While In Love | Chương 6


I Must Die While In Love



Author: tete
Rating: PG
Pairing: MinChun 
Length: Chaptered


Chương 6



“Minnie… Hôn ~”

Changmin cúi xuống, hôn nhẹ lên môi Yoochun, tay cậu khẽ vòng qua người Yoochun, kéo anh áp sát vào người mình.

Changmin không biết vì sao Yoochun lại thích cùng cậu hôn môi đến như vậy, bản thân cậu cũng cảm thấy việc này không có gì là không tốt cả. Nhưng cứ mười phút lại muốn hôn một lần thì thật sự là có vấn đề…

Kéo Yoochun ra để kết thúc nụ hôn, Changmin cười hỏi, “Yoochun, anh thích hôn môi đến vậy sao?”

“So với ôm, thì anh thích hôn môi hơn…”

“Tại sao? Ôm không phải ấm áp hơn sao? Anh sợ lạnh mà…”

“Uhm… Nhưng Minnie à, em không cảm thấy ôm là một loại hành động rất mâu thuẫn hay sao? Rõ ràng là thân mật đến vậy nhưng lại không thể nhìn thấy mặt của đối phương… thật sự cảm thấy rất không thoải mái, không an tâm chút nào…”

Yoochun nắm tay Changmin, những ngón tay của hai người đan vào nhau, tay Changmin đột nhiên xiết chặt lại.

“Dù là nắm tay, ôm nhau hay hôn môi… trong mắt em cũng chỉ có Park Yoochun, người mà em nghĩ đến cũng chỉ có Park Yoochun, người khiến em hạnh phúc cũng chỉ có Park Yoochun… cho nên anh không cần phải suy nghĩ quá nhiều, anh chỉ cần nghĩ đến em là được!”

Nghe thấy Changmin dùng ngữ điệu hết sức nghiêm túc nói với mình, trong chốc lát Yoochun bỗng có cảm giác những lời này của Changmin chính là thần chú… Là thần chú của riêng Shim Changmin… Nó sẽ trói buộc trái tim anh vĩnh viễn, khiến cho anh cả đời này cũng chỉ có thể nghĩ đến cậu.

Yoochun nhìn Changmin thật chăm chú, anh dùng bàn tay còn lại nắm lấy vạt áo cậu.

“Minnie… Ôm ~”

Và có lẽ cả hai thiên thần đều hài lòng với cái ôm ấm áp này…




“Chunnie ~”

“Jaejoong hyung! Sao anh lại đến đây?”

Yoochun đóng cuốn sách mình đang đọc dang dở, ngước mặt nở nụ cười rạng rỡ với Jaejoong.

“Anh vừa hoàn thành xong nhiệm vụ của ngày hôm nay, đang buồn chán nên đến đây thăm em… A, hôm nay em không cùng xuống hạ giới với Changmin sao?”

Jaejoong vừa nói, tay vừa cầm lấy cuốn sách để trên bàn và bắt đầu xoay xoay. Thiên thần dẫn đường này luôn tự hào về khả năng có thể xoay mọi đồ vật  chỉ với ngón tay trỏ của mình.

“Không biết có kẻ nào lắm mồm đã báo lại việc em thường trốn xuống hạ giới cùng Changmin với cấp trên… hại em bây giờ chỉ có thể ngồi đây đọc sách…”

Yoochun bĩu môi hờn dỗi, đột nhiên anh quay sang nhìn Jaejoong bằng đôi mắt nghi ngờ.

“Hyung, không phải là anh chứ hả?”

Jaejoong trợn mắt, đưa tay búng lên trán Yoochun.

“Nhóc con, dám nghi ngờ anh sao? Thật uổng công anh thương em!”

“Hyung, người ta chỉ đùa thôi mà… Jaejoong hyung là tốt nhất!”

Yoochun cười cười ôm lấy cánh tay Jaejoong, hành động “nịnh nọt” hết sức trắng trợn này tất nhiên không thể nào qua mắt Jaejoong được. Thiên thần dẫn đường dùng sức gạt tay Yoochun ra khỏi người mình, gương mặt hiện ra nét cười mang ý trêu chọc.

“Không dám, làm sao tốt bằng Minnie của em… Yêu đương thế nào rồi?”

Yoochun cười khúc khích, đôi mắt lộ rõ vẻ mãn nguyện, lần thực nghiệm yêu đương này quả thật kết quả thu về vô cùng tốt đẹp.

Khi chọn Changmin làm đối tượng để thực hành yêu đương, Yoochun đã nghĩ mọi thứ sẽ không có nhiều thay đổi vì quan hệ của anh và cậu từ trước đến nay vẫn luôn rất thân mật, dù có trở thành người yêu thì nhất định cũng sẽ yên bình mà duy trì trạng thái thân mật đó.

Nhưng giờ đây Yoochun bắt đầu nhận ra rằng ‘tình yêu’ có thể làm thay đổi rất nhiều thứ, chẳng hạn như chỉ cần nhìn thấy Changmin, trong lòng Yoochun sẽ nổi lên một cảm giác ngọt ngào không cách nào diễn tả được, thứ cảm giác này từ trước đến nay anh chưa bao giờ cảm nhận được.


“Tốt lắm hyung, em nghĩ anh cũng nên thử đi!”

“Thôi, những thứ rắc rối của loài người anh không cần! Chunnie vui vẻ là tốt rồi…”

Jaejoong xoa đầu Yoochun, trong lòng cũng cảm thấy thật vui vẻ. Dù không biết cảm giác hạnh phúc với cái gọi là ‘tình yêu’ này của Yoochun sẽ có thể kéo dài trong bao lâu, nhưng ít ra bây giờ Yoochun thật sự rất hạnh phúc.

“Hyung, lần này xuống hạ giới có chuyện gì thú vị không? Kể em nghe với!”

Yoochun lắc lắc cánh tay Jaejoong, gương mặt đầy trông đợi.

“À, có chuyện này…”

SỰ CỐ KHẨN CẤP, TẤT CẢ CÁC THIÊN THẦN TẬP TRUNG TẠI PHÒNG LỚN

Thông báo vang vọng khắp nơi trên thiên đường, Jaejoong và Yoochun nhìn nhau, ánh mắt bị lấp đầy bởi sự hoang mang. Cả hai ngay lập tức dùng thần chú dịch chuyển, lao đến phòng lớn.




Khi Jaejoong và Yoochun đến nơi thì hầu như mọi thiên thần đều đã có mặt đầy đủ, hai người nhìn thấy nhiều thiên thần đang vây thành một vòng tròn quanh một thứ gì đó.

Jaejoong vỗ vai một nữ thiên thần đưa tin đứng cạnh mình, nhíu mày hỏi, “Có chuyện gì vậy?”

Thiên thần đưa tin nhìn Jaejoong rồi lại nhìn sang Yoochun, vẻ mặt có chút bối rối cùng lưỡng lự, cô chỉ về phía vòng tròn mà đám đông đang tạo thành, giọng nói có chút run rẩy.

“Yoochun… Changmin xảy chuyện rồi…”


Hết chương 6


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét