MÈO HOANG
Author: Thiên Luyến Mân
Editor: tete
Rating: MA
Pairing: MinChun & YunJae
Length: 30 chương
Summary: Changmin thích cuộc sống một mình và rồi chú mèo hoang Yoochun xuất hiện....
Chương 5
Nhìn Yoochun đang nằm sấp
trên người mình, mái tóc mềm mại bình thường bị nước làm ướt mà kết thành từng
lọn nhỏ, ôm lấy gương mặt cậu, thân thể cậu trong nước di chuyển tới lui, thật
sự là đang trêu chọc trái tim anh.
“Đừng…”
“Yoochun muốn…”
Yoochun trước sau vẫn cứ
tùy hứng, cậu khẽ tách mình ra khỏi lồng ngực Changmin, một sợi chỉ bạc từ miệng
cậu ẩn hiện dây dưa, hình ảnh lười nhác không chịu nổi nhưng đồng thời cũng lại
hết sức mê người.
Đột nhiên Yoochun cười
rạng rỡ, rồi ngay sau đó lại đem mặt mình chôn sâu xuống bồn tắm, chỉ để lại
trên mặt nước những sợi tóc đen đang nổi bồng bềnh, khiến cho trái tim Changmin
càng trở nên xao xuyến.
“Yoochun, em… A... Yoochun…”
Khoang miệng ấm áp của
Yoochun bao bọc lấy cậu nhóc của Changmin, cái lưỡi linh hoạt giống như đang nếm
thức ăn, quấn quanh không ngừng, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua những mạch máu
đang đập dồn dập nơi cậu nhóc của Changmin. Cuối cùng, dường như không thể thở
được nữa, Yoochun mới từ dưới nước nhô đầu lên, bọt nước trên mặt cậu không ngừng
chảy xuống, cái miệng nhỏ nhắn mở to để hít thở, cứ như một chú cá vừa ngoi lên
khỏi mặt nước.
Yoochun buông lỏng tay
Changmin, ngay lập tức Changmin liền ôm lấy gáy cậu, đem đôi môi còn đang thở hổn
hển kia dán chặt vào môi của chính mình.
“Uhm… Ư…”
Hai chiếc lưỡi dây dưa
không dứt, hương vị của sữa tắm hòa trong nước dường như được đan quyện trong
miệng của cả hai. Từ phía dưới, Changmin có thể cảm nhận được sự ham muốn của
Yoochun đang trỗi dậy.
Tay Changmin không tự
chủ mà hướng đến phân thân của Yoochun ở dưới nước, nương theo dòng nước mà nhẹ
nhàng xoa lấy, những tiếng rên nho nhỏ, đứt quãng phát ra từ miệng Yoochun càng
khiến cho Changmin không nhịn được mà nổi lên ý xấu.
Rời khỏi cánh môi ngọt
ngào mê người của Yoochun, Changmin cười tinh quái. Changmin vươn tay ra mở
công tắc của vòi hoa sen, những giọt nước ấm áp rơi xuống thân thể hai người.
Yoochun dán chặt thân mình vào người Changmin, theo động tác tay của Changmin
mà không ngừng giãy dụa, khuôn mặt nhỏ nhắn ngập tràn sắc đỏ.
“Min… Ư…”
“Huh? Không thích anh
làm vậy?”
Changmin vừa ôm lấy Yoochun, vừa cười khẽ, anh nhìn Yoochun vì mình
mà trở nên cuồng loạn, trong lòng càng dâng lên cảm giác hưng phấn.
Yoochun nhíu mày, khẽ
bĩu môi, đôi mắt hơi khép lại, trông thật giống một đứa trẻ đang đòi kẹo, cậu
càng dán sát vào thân thể Changmin, dùng sức nóng của chính mình mà cọ sát Changmin,
nhiệt độ nước trong bồn tắm càng trở nên nóng hơn.
Changmin cười xấu xa, cắn
vành tai của Yoochun, hài lòng nhìn thân thể cậu đang mềm nhũn đi, lại
phát hiện ra một điểm mẫn cảm khác trên cơ thể Yoochun, anh hướng đến vành tai
trắng như bạch ngọc của cậu mà liếm láp.
Changmin cầm lấy vòi
sen, bắt đầu nhẹ nhàng tắm rửa sạch sẽ cho thân thể vì được âu yếm mà đang trở
nên nhạy cảm cực độ của Yoochun.
“Ư… A a a…”
Yoochun bị
nước từ vòi sen quấy nhiễu, bỗng cảm thấy khó chịu, cậu quay đầu lại nhìn tay
Changmin đang cầm vòi sen, đôi môi vểnh cong lên lộ ra nét không vui. Cậu đang
muốn ra tay giựt lấy vòi sen thì lại bị động tác vuốt ve của Changmin ở phân
thân cậu làm cho cả thân mình cậu mềm nhũn đi.
Đáy mắt Yoochun nổi lên
một tầng hơi nước, hai tay quấn lấy bả vai Changmin, kéo hai người áp sát vào
nhau.
“Min… Đừng… Ư…A…”
Nhân lúc Yoochun đang
ôm lấy mình, Changmim đem vòi sen dán chặt lên da Yoochun, theo đường cong thân
thể cậu mà đi dần đến cái mông trắng nõn, thân thể Yoochun bắt đầu phản bội cậu,
theo làn nước mà đong đưa.
“Đừng sao? Yoochun…
không phải là em đang rất hưởng thụ sao?”
Nghe thấy lời Changmin,
Yoochun đỏ mặt dán mặt vào một bên tai anh, cọ nhẹ, vừa giống như làm nũng lại vừa
giống như đang muốn được giải thoát.
“Changmin… Cho… mau cho
Yoochun… ư… a…”
Changmin vẫn tiếp tục
quấy rối, không buông tha cho Yoochun, bàn tay tiếp tục vuốt ve cậu, thân thể
Yoochun không thể chịu được cảm giác mãnh liệt như vậy, cậu bắt đầu giãy dụa liên
tục, đầu óc trở nên trống rỗng, chỉ biết rằng người kia đã tiến vào thân thể
mình, khiến cho hai mắt cậu mờ đi.
Ngay từ đầu là ai quyến
rũ ai?
Changmin cắn vành tai
Yoochun, đầu lưỡi nhẹ nhàng vòng quanh, một chút cũng không muốn buông tha,
Yoochun khẽ cau mày, không tự chủ mà vặn vẹo cái eo nhỏ phối hợp với nhịp điệu
đưa đẩy của Changmin.
“Yoochun… thích phải
không…? Uhm, Yoochun…”
“Uhm… thích… Ư… Min Min…”
“Chun… Ư…”
“Min… Ư…. Nhanh… Ư…A…”
Khi đỉnh đầu của
Changmin chạm vào nơi sâu nhất trong cơ thể Yoochun, hậu huyệt của cậu bắt đầu
co rút mãnh liệt như mong muốn Changmin nhanh chóng đầu hàng, mà phân thân của
Yoochun cũng đã giải phóng ra và trở nên mềm nhũn từ bao giờ.
Changmin thở hổn hển,
đem Yoochun ôm chặt vào lòng, nhẹ nhàng cọ rửa sạch sẽ thân thể cậu.
Yoochun khép hờ đôi mắt,
vẻ mặt làm như là mệt muốn chết, Changmin nén cười, hôn nhẹ lên môi cậu.
Cũng không rõ rốt cuộc là người nào được yêu thương, người nào vừa mệt lại vừa đau lòng.
Cả người Yoochun ngâm
mình trong bong bóng sữa tắm, giống như một đứa trẻ đáng yêu lười nhác đang nghịch
nước, trên lông mi cong dài còn dính chút bọt sữa tắm, Changmin không kiềm chế
được, vươn người đến thổi nhẹ. Yoochun vì động tác của Changmin mà mở tròn mắt,
rồi lại mỉm cười ngoan ngoãn.
“Min… gậy tốt… đáng yêu…”
Những lời này thốt ra từ
miệng Yoochun thật sự là lời của trẻ nhỏ, nhưng lại khiến Changmin nhịn không
được mà đỏ mặt.
Anh ho nhẹ, dùng khăn
lau sạch sẽ bọt nước trên người Yoochun, sau đó lại dùng khăn tắm lớn bao trùm
lấy thân thể cậu, chỉ để lộ ra cái đầu nho nhỏ; lại nhẹ nhàng ôm lấy Yoochun
đưa về phòng ngủ.
Yoochun ngoan ngoãn ngồi
trên giường để cho Changmin dùng máy sấy tóc hong khô đầu mình, nhiệt độ ấm
nóng từ máy sấy phát ra khiến cậu híp mắt lại, bắt đầu muốn tiến vào mộng đẹp.
“Sấy khô mới được ngủ,
nếu không sẽ bị cảm…”
Changmin thấy Yoochun
nheo mắt lại tỏ vẻ muốn ngủ, không nhịn được mà ôm lấy gương mặt phúng phính của
cậu, Yoochun nhắm hai mắt, lông mi thật dài dán chặt trên mặt, quyết không có ý
định mở ra, đôi môi hơi nhếch lên, vành môi cong cong, cứ như vậy mà tùy hứng
thả lỏng thân thể.
Changmin bật cười, chỉ
có thể nhẹ nhàng luồn tay vào mái tóc dài của Yoochun để cho nó có thể khô
nhanh hơn một chút, đầu ngón tay Changmin lướt qua những sợi tóc mềm mại, vài sợi
tóc nghịch ngợm còn quấn lấy tay anh, giống như không nỡ để tay anh rời đi.
Changmin mỉm cười, tắt
máy sấy, sau đó giúp Yoochun mặc áo sơ mi của mình vào, áo có hơi rộng so với
thân thể Yoochun nhưng vẫn bao phủ vừa đủ cho cậu.
Changmin hôn khẽ lên vầng
trán Yoochun, xoay người định mặc quần áo chỉnh tề thì Yoochun lại kéo tay anh. Changmin quay đầu lại, nhìn Yoochun mang vẻ mặt mệt mỏi mở mắt ra nhìn
mình, đôi môi mím lại giống như vừa muốn nói điều gì đó, lại vừa không dám nói.
Thấy vậy, Changmin cũng
chỉ quay lại, nằm xuống bên cạnh Yoochun, bàn tay xoa nhẹ gương mặt cậu mang
theo ý cưng chìu.
“Sao hả? Cũng phải cho
anh thay quần áo chứ… anh sẽ trở lại ngay, được không?”
Yoochun vừa mở miệng ra
lại nhanh chóng khép lại, cuối cùng khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, tỏ ý ngoan
ngoãn, đổi lấy một nụ hôn của Changmin lên trán mình.
Lúc Changmin trở lại,
Yoochun đã ngủ say từ lúc nào, Changmin lắc đầu, đem con người kia và cả chính
mình cuốn vào trong chăn bông, Yoochun khẽ động đậy một chút rồi ôm chặt lấy
Changmin, như con mèo nhỏ khát vọng được chủ nhân yêu thương. Ngay sau đó, cậu lại
từ trong lồng ngực Changmin, tìm được tư thế thật thoải mái, tiếp tục ngủ ngon
lành.
Changmin nhìn bộ dáng
Yoochun như vậy, trong lòng bỗng nổi lên một cảm giác thật đặc biệt.
Nhớ tới ngày hôm nay
khi nhìn thấy Yoochun cùng một người đàn ông khác quấn giao lấy nhau trong con
hẻm nhỏ, Changmin thật sự rất tức giận, loại cảm giác này, với Changmin mà nói,
thật sự là rất không bình thường.
Có lẽ nào…
Mình đã yêu đứa nhóc vừa
tùy hứng vừa giống mèo con này rồi sao?
Changmin không biết,
nhưng anh chỉ muốn có chú mèo nhỏ này bên mình mãi mãi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét