Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

[Fic] Tiểu Ngốc Nghếch | Phần 1


Tiểu Ngốc Nghếch



Author: Yêu Thương Là Mãi Mãi
Editor: tete
Rating: PG
Pairing: MinChun 
Length: Shortfic

Without author's permission


Phần 1 - Chàng Trai Xinh Đẹp


Changmin đứng ngoài cửa lục lọi hồi lâu cũng không tìm được chìa khóa cửa, cuối cùng đành phải khom lưng nhấc chậu hoa lên lấy chìa khóa dự phòng, chìa cắm vào ổ khóa, xoay “tạch” một cái, cửa bật mở.


Hơi thở ấm áp trong phòng đập vào mặt, dường như chỉ vì chờ đợi cậu mà tồn tại. Nghĩ đến đây, Changmin cong khóe miệng, ngẩng đầu lên, nụ cười đột nhiên cũng cứng lại.


Yoochun từ phòng bếp đi ra, thực ra thì lúc nãy anh cũng không nghe được tiếng mở cửa, chỉ đột nhiên quay đầu lại liền nhìn thấy bóng người, Yoochun có chút lúng túng nhưng rất nhanh liền lộ ra nụ cười tự nhiên, tiện tay đem lon bia bỏ vào bồn rửa chén, cười cười đi đến, “Hello, Mr.Boy ~”


Changmin nhìn chàng trai trước mặt, nụ cười ấm áp, ánh mắt sáng ngời, tóc xoăn rối loạn, hiển nhiên là vừa rời giường không lâu, đồ ngủ tùy tiện mặc trên người, lộ ra lồng ngực trắng nõn gầy yếu cùng xương quai xanh gợi cảm, từ phòng bếp đi đến ban công, thuận tay ôm lấy gối nhỏ trên mặt đất, thờ ơ nghiêng mặt nhìn Changmin một cái, nở nụ cười lười nhác mà rạng rỡ, mở giọng chào hỏi Changmin như mọi ngày, “Hôm nay về sớm nhỉ ~”


Mọi thứ diễn ra hết sức tự nhiên. Changmin chậm rãi đứng trước cửa cởi giày, treo áo khoác lên, đem bao tay đặt lên bàn, tiến về phòng bếp, không nhanh không chậm rót một ly nước đá rồi uống cạn. Sau đó cậu liếc mắt sang lon bia trong bồn rửa chén dưới đôi mắt thấp thỏm của Yoochun, biểu tình trên mặt không chút thay đổi, bước ra ngoài.


Thân hình rất cao vô hình chung tạo ra một cảm giác áp bách với người đối diện, Yoochun chớp chớp mắt, chu miệng gọi một tiếng, “Changmin ~” Nhưng ngay lập tức bị một đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy.


Yoochun cảm nhận được hết sức rõ ràng hơi thở nguy hiểm mập mờ đang hướng về phía mình, Changmin khẽ nheo mắt, dễ dàng ôm gáy Yoochun, hôn lên bờ môi anh. Đôi môi đầy đặn mà mềm mại, tựa như miếng bánh ngọt phết bơ, khiến người khác không thể dừng lại cảm giác muốn tận hưởng. Dĩ nhiên, tình huống tiếp theo sẽ vô cùng khéo léo, Yoochun không nhịn được hé môi ra, Changmin đưa đầu lưỡi tinh xảo vào thăm dò… nhưng ngay sau đó cậu lại cảm nhận được dư vị của bia còn sót lại trong miệng anh.


Changmin cắn xuống môi dưới của Yoochun, anh bị đau kêu lên, nhưng âm thanh khàn khàn phát ra… thật sự… càng giống đang mời gọi.


Changmin đẩy Yoochun ra phía ban công, khẽ dán môi lên vành tai anh, cúi đầu thì thầm, “Đã nói với anh biết bao nhiêu lần, ngủ sớm dậy sớm, nghiêm cấm thuốc rượu. Anh nghe rồi bỏ vào đâu hả?”


Yoochun bị Changmin phà hơi vào tai, cảm thấy thật nhột, nhắm mắt lại cười khanh khách, “Ăn vào trong bụng rồi.”


Nhận được câu trả lời vô sỉ ngoài dự liệu, Changmin hơi sững sờ. Yoochun nghiêng đầu về phía trước hôn cậu, lông mi thật dài cong cong, ánh mắt mơ màng nhìn người thanh niên anh tuấn trước mặt.


Người thanh niên có mái tóc màu đen, mang mắt kiếng viền vàng, ánh mắt thâm thúy, toàn thân phát ra ngạo khí lạnh lùng nhưng hấp dẫn. Sắc mặt bình thường luôn hết sức lãnh đạm, lời nói ra cũng không thể gọi là thân mật, thật giống một vị hoàng tử tỏa sáng, giơ tay nhấc chân đều toát ra vẻ phong nhã. Yoochun nghiêng nghiêng đầu tự nhủ, thật là đáng yêu mà… Vì vậy anh bắt đầu biến thành mèo con phơi nắng, liếm liếm ôm lấy cổ Changmin, rù rì, “lần sau không uống nữa, tha thứ cho anh đi, chỉ lần này thôi.” Đầu lưỡi mang theo chút đắc ý, liếm liếm gương mặt Changmin.


Người thanh niên vốn từ trước đến nay vẫn luôn trầm ổn, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia sáng. Dù biết rõ người kia nói không uống rồi lần sau nhất định sẽ lại uống, nhưng không khí hiện tại đang quá tốt, cậu thật không nỡ buông chàng trai xinh đẹp đang cuộn mềm nhũn trong ngực mình ra mà nói cho anh biết rằng, nếu còn tiếp tục uống như vậy thì anh sẽ chết. Rốt cuộc cậu chỉ có thể bị chiếc lưỡi ấm áp kia liếm đến nóng ran, sau đó kéo tay, xoay người chặn anh lại, nghiêng về phía trước. Yoochun đột nhiên dùng đầu gối chỉa về phía Changmin, nhẹ nhàng nhắm đôi mắt hoa đào lại mà nói, “Không nên làm ở đây, anh sợ độ cao.”


Lời còn chưa dứt Yoochun đã bị bế lên, Changmin dùng lực đá văng cửa phòng ngủ, sau đó “Phanh” một tiếng liền đóng lại.



4 nhận xét:

  1. Vẫn là SCM dịu dàng quan tâm PYC, vẫn là PYC lừa tình nhõng nhẽo. 8-> Em hóng hàng nha! :">

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hoa Hoa cũng sẽ xuất hiện với vai trò khách mời =]]

      Xóa
  2. lâu lâu k vào nhà ấy.tớ mà vào là thấy có fic mới nha! cái nào cũng cute đáng yêu bất ngỡ. mà YC hay có cái kiểu dụ dỗ kia thế :)) đúng bản chất thụ nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chun trong này tính ra là biết câu dẫn chứ độ đáng yêu (ngố) thì vẫn kém xa trong "Tiểu Động Vật Bỏ Nhà Ra Đi" =)))))))))) dạo này mình thix Chun ngốc, nên sẽ tìm fic nào mà bạn í ngốc ơi là ngốc để edit ^^

      Xóa