Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

[Fic] Whining & Summer | Phần 2

Whining & Summer


Author: Gompi
V-E Translator: tete
Pairing: Minchun, small Jaesu
Genre: Romance, angst
Rating: pg-13....
Disclaimer: If I owned DBSK, I'd probably try to get them to get me Key ^^
Summary: "They're close” he whispers, “Possibly a mile or two"
TN: Mình dịch fic này để chúc mừng sinh nhật của Sei Sei, chúc bạn sinh nhật vui vẻ! Tuy chúng ta không thân thiết, nhưng có chung tình yêu cũng là điều hạnh phúc Sei nhỉ?

Have author's permission
Phần 2
 

Changmin ghét mùa hè. 

Không khí khô nóng của mùa hè len theo khung cử sổ đang mở toang mà tràn vào phòng. Changmin cảm nhận được mặt trời đang dần tắt nắng và Yoochun đang cuộn người trước ngực mình. Đôi chân dài của cậu nhóc quấn quanh hông Changmin, và những ngón tay cậu nhóc đang nắm chặt áo cậu. Changmin rùng mình khi nhìn thấy chiếc cổ trắng của Yoochun. Cậu cảm thấy những chiếc răng nanh của mình đang vươn ra và cậu nhắm mắt lại, trong giây phút này cậu không mong muốn gì hơn là cuối người xuống và ngấu nghiến Yoochun.


Bằng nhiều cách khác nhau.


Changmin lật người, áp chính mình lên Yoochun, đột nhiên Yoochun khẽ cục cựa, mở mắt ra. Cậu nhóc chớp mắt vào cái, sau đó mỉm cười với Changmin.


“Changmin-sshi” Yoochun vừa thì thầm, vừa ngồi dậy.


Changmin mở miệng, nhưng cậu chưa kịp lên tiếng thì cánh cửa đã bật mở.


“Chúc mừng sinh nhật 17 tuổi!” Jaejoong hét lên, tay cầm bánh kem. Junsu đứng sau Jaejoong, tay ôm quà tặng. Yoochun vỗ tay hạnh phúc, đầu quay qua quay lại giữa Changmin và Jaejoong.


“Chuyện gì đây?” Jaejoong hỏi, mắt nhìn chằm chằm vào tư thế mập mờ giữa Yoochun và Changmin.


Yoochun cười tươi rói, “Changmin-sshi sẽ lấy Yoochun-ah!”


Gương mặt Jaejoong trở nên kinh hoàng tột độ, “EM, THẰNG NHÓC KHỐN KIẾP NÀY!!! ANH SẼ GIẾT EM!!!”


Changmin nằm trên sàn nhà, đầu nghiêng qua một bên, mắt nhắm nghiền, “anh là bạn của em trong vài thập kỷ qua, và giờ thì Yoochun bằng cách thức ngốc nghếch của mình đã chiếm được tim anh.” 

Jaejoong tặng cho Changmin một nụ cười thương hại, “chẳng có cách nào cả, đó là bản năng của anh. Yoochun giống như con của anh vậy.”


Changmin khịt mũi, “bản năng gì? Bản năng noona của anh ấy hả?”


Jaejoong mỉm cười, đặt túi chườm đá lên đầu Changmin và giọng nói của anh trở nên nghiêm túc, “Yoochun đã 17 tuổi rồi.”


Changmin liếc anh, “em không có ngốc, em đã nghe anh la hét trước khi anh ném em vào cửa.”


Jaejoong thở dài, “em định làm gì?”


Changmin đảo mắt, “thằng nhóc đó chả làm gì ngoài việc lợi dụng anh kể từ khi nó 15 tuổi.”


Changmin thở dài, “chúng ta có thể tìm cho nhóc một người tốt hơ-“


Jaejoong đánh cậu bằng túi chườm đá, “cậu bé muốn em.”


Changmin thở dài, ngồi dậy, “nghe này Jaejoong, chuyện rất phức tạp.”



Jaejoong cau mày, “DỐI TRÁ! Chính em tự biến nó phức tạp lên mà thôi!! Em đã muốn Yoochun kể từ lần đầu tiên em ngửi được mùi máu của cậu ấy.”


Changmin ôm mặt, tiếng thở dài càng nặng nề hơn, “Jaejoong… em phải làm gì đây?”


“Sao?”


Changmin gục đầu vào vai Jaejoong, “em-“


“Changmin-sshi!” Yoochun gọi lớn, cậu nhóc bất ngờ xuất hiện ở cửa nhà bếp. Nụ cười của cậu nhóc tắt ngấm khi cậu nhìn thấy tư thế thân mật giữa Jaejoong và Changmin, “chuyện gì vậy Noona, Changmin-sshi?”


Jaejoong buông Changmin ra, anh mỉm cười khi nghe thấy tiếng chuông cửa, “không có gì cả, lại đây và giữ túi chườm đá cho Changmin nào.”


Yoochun cười lại, cậu nhóc bước đến ngồi vào vị trí của Jaejoong, “Changmin-sshi, anh có sao không?”


Changmin nhíu mày, khẽ gật đầu, “không, nhờ nhóc đó, Yoochun.”


Yoochun bĩu môi hết sức đáng yêu khi cậu nhóc đặt túi chườm lên bàn.



“Changmin-sshi, anh chưa bao giờ hỏi em muốn gì vào ngày sinh nhật. Noona nói tuổi 17 rất quan trọng.” 

Changmin nhướng mày, hơi bối rối nhìn Yoochun đang dạng hai chân ra quấn lấy mình, “nhóc nói đúng, 17 tuổi là dịp rất quan trọng.”


Yoochun gật đầu đồng tình, tay ôm lấy cổ Changmin.


“Vậy Yoochun đáng yêu của anh muốn quà sinh nhật gì đây?”


Yoochun bĩu môi, tránh nhìn vào đôi mắt Changmin, “uhm, Changmin-sshi, Yoochun-ah đã rất ngoan, cậu ấy học bài, đi ngủ khi Changmin-sshi yêu cầu. Cậu ấy làm mọi thứ mà Changmin-sshi, noona và mông vịt bảo.” cậu nhóc khẽ thì thầm.


Changmin chầm chậm đẩy Yoochun ngả xuống sàn gỗ, “vậy nhóc muốn-


Jaejoong bất ngờ chạy xộc vào phòng.


“CHANGMIN!!!!! CÓ CHUYỆN NGHIÊM TRỌNG RỒI!!!!”



----------

“Nhóc phải chọn một người bạn.” Changmin lẩm bẩm trong khi Yoochun đảo mắt nhìn tất cả các vampire đang có mặt trong phòng.


“Bạn?” Yoochun hỏi khẽ, những ngón tay lồng vào tay Changmin. “Changmin-sshi có ở đó không?”


Changmin lắc đầu, “anh không được có mặt. Anh có thể sẽ gây trở ngại cho sự lựa chọn của nhóc.”


“Yoochun đừng lo cho anh.” Changmin thì thầm.


Cậu ôm lấy mặt Yoochun để hai người mặt đối mặt, “hãy chọn đi và dù nhóc chọn ai đi nữa… anh cũng ủng hộ nhóc.” Mắt Yoochun đã bắt đầu ngập nước và Changmin cúi xuống chạm nhẹ vào môi cậu nhóc, “hãy chọn người mà em cảm thấy là tốt nhất.”



“Cậu ấy chưa sẵn sàng!” Changmin hét lên.


Jaejoong nắm tay cậu, “bọn họ nói nếu em không chọn cho cậu ấy thì cậu ấy sẽ phải tự chọn.”


Changmin gầm gừ, “tại sao lại là lúc này? Tại sao không chọn khi cậu ấy còn nhỏ?”


Jaejoong ngồi bên cạnh Changmin, vỗ nhẹ vào lưng cậu, “anh cũng không rõ.”


Changmin thở dài, “em có được đến bữa tiệc đó không?”


 Jaejoong nuốt nước miếng, “họ nghĩ em sẽ… bảo cậu ấy đừng chọn.”


Changmin cau mày, “sao cũng được.”



“Anh nghĩ cậu ấy sẽ chọn một ai đó trong số này sao?” Changmin hỏi Junsu.


Và cậu nhếch môi đầy tự tin, “không.”


Junsu cười khúc khích, “em lúc nào cũng tự tin.”



Changmin nằm một mình trên chiếc giường của cậu và Yoochun. Rất nhanh thôi, nó sẽ chỉ còn là giường của cậu. Cậu muốn đợi Yoochun nhưng rồi những giấc mơ về việc Yoochun trôi nổi từ tay người đàn ông này sang tay người đàn ông khác khiến cậu phát điên lên. Căn phòng trở nên trống trải, Changmin ngân nga một bài hát ru, cố gắng để lấp đầy khoảng trống. Cậu chìm vào giấc ngủ với tiếng cười của Yoochun vang vọng quanh tai.



Khi Changmin thức dậy, Yoochun đang ngồi bên cửa sổ, một mình.


“Nhóc ổn chứ?” Changmin lo lắng hỏi, Yoochun chỉ mỉm cười.


“Chúng ta đi dạo nhé!”


Changmin ngáp, “mặt trời đã lặn chưa?”


Yoochun gật đầu, “rồi, chúng ta đi nhé Changmin-sshi?”


Changmin vừa ngáp vừa rời khỏi giường, “được.” 


Yoochun trông thật xinh đẹp, Changmin vừa nghĩ vừa nhìn bóng lưng Yoochun đang đi trước mặt mình. Những hạt mưa nhẹ rơi, Yoochun mặc một bộ quần áo sáng màu, mắt cậu nhóc nhìn xa xăm dưới chiếc ô mà cả hai cùng che.


“Changmin-sshi!”


Máu của Yoochun rất đặc biệt.


Changmin lắc đầu để xua tan đi những ý nghĩ vừa lóe lên, cậu mỉm cười, “ừ?”


Những ngón tay Yoochun đang vuốt ve những khóm hoa, Changmin nhận ra được đó là hoa Gloxinia. Và cậu tự hỏi ai đã trồng loài hoa này ở đây.


“Yoochun, nhóc đã quyết định sẽ chọn ai chưa?”


Yoochun vẫn dán mắt vào những bông hoa, “anh có biết ý nghĩa của loài hoa này không Changmin-sshi?”


“Biết.” Changmin quỳ xuống bên cạnh Yoochun.


“Vậy anh có chấp nhận hoa của em không?” Yoochun thì thầm, nhẹ nhàng hái một cành hoa, “Changmin-sshi, chính tay em đã trồng chúng.”


Changmin nắm chặt lấy cổ tay Yoochun, “đây là lựa chọn của nhóc sao?”


Yoochun gật đầu, “em muốn anh, Changmin-sshi.” Yoochun thì thầm, Changmin lồng tay họ vào nhau, và cành hoa Gloxinia nằm giữa tay họ.


“Đi thôi. Jaejoong đang vắng nhà.” 




Changmin kéo Yoochun vào phòng ngủ của hai người, trái tim cậu đập dồn dập, “nhóc sợ sao?”


Yoochun chầm chậm cởi áo khoác ra, cậu nhóc lắc đầu, “anh sẽ không làm đau em.”


Changmin nuốt nước miếng khi cậu nhìn thấy Yoochun cởi áo sơ mi. Mặt trăng đã lên cao và Changmin thề rằng Yoochun đang phát sáng. “Nhóc thật đẹp.”


Yoochun đỏ mặt, cúi đầu, “anh định dùng chiêu lãng mạn với em hả, Changmin-sshi?”  Yoochun trêu chọc khi Changmin ôm lấy cậu nhóc vào lòng. 

Changmin nhẹ nhàng ấn môi mình lên môi Yoochun – Cậu ấy đang căng thẳng.


Yoochun khúc khích.





Chuyện này thật quá mới mẻ với Changmin.


Cậu đã chứng kiến Yoochun trưởng thành, chứng kiến Yoochun bước vào tuổi dậy thì và chứng kiến lần say nắng đầu tiên của Yoochun. Cậu nâng Yoochun đứng lên khi cậu nhóc ngã, hôn lên những vết thương của Yoochun và liếm những giọt máu của cậu nhóc. Cậu dạy Yoochun mọi điều cậu biết, lắng nghe mọi lời của Yoochun với đôi mắt ngời sáng. Có thể nói cậu chính là người đã tạo ra Yoochun của ngày hôm nay.


Và cậu còn muốn nhiều hơn thế.


Changmin nhìn Yoochun đang cong người, hai mắt nhắm nghiền. Cậu nhẹ nhàng hôn Yoochun, hết lần này đến lần khác – Cho đến khi cậu không thể nếm được sự khác biệt. Yoochun van xin, nài nỉ và khóc lóc. Cậu đã không thể kiểm soát chính mình. Yoochun thở hổn hển khi Changmin cắn vào da thịt cậu nhóc, mắt cậu mở to. Changmin hút nhẹ, hương vị của Yoochun quá hoàn hảo. Không giống bất kỳ thứ gì mà cậu từng nếm.


Yoochun run rẩy, kéo Changmin lại gần hơn, “đừng ngừng lại,” cậu thì thầm, “làm ơn đừng ngừng lại.”


Và Changmin cũng không muốn ngừng lại.



Yoochun chuyển hóa trong giấc ngủ. Changmin nhìn cậu nhóc, ánh mắt cậu vừa lo lắng lại vừa tò mò. Đó là cảnh tượng đẹp nhất mà cậu từng thấy. Kỳ quan thứ Tám của thế giới. Miệng Yoochun rỉ máu, Changmin liếm chúng và cảm nhận nỗi đau cùng Yoochun. Và khi Yoochun bắt đầu trở nên khát máu, Changmin dùng máu của mình để mớm cho cậu nhóc.




“Tối nay ăn gì vậy?” Changmin càu nhàu khi cậu ngồi vào bàn. Junsu chuyên tâm nhìn vào tờ báo trong tay, miệng hơi nhếch lên. Jaejoong nhướng mày, nhìn vẻ mặt như người sắp chết của Changmin.


“Trông em có vẻ kiệt sức. Sáng nay vất vả lắm hả?”


Changmin gật gật, đầu vẫn đặt trên bàn ăn, “một chút.”


Trước khi Jaejoong có thể nói thêm câu nào thì một tiếng hét đã cắt ngang lời anh.


“NOONA!!!” Yoochun vừa cười hớn hở vừa bước vào phòng ăn. Changmin ngồi thẳng người dậy và Yoochun ngồi xuống cạnh cậu.


“Yoochun! Từ hôm qua đến giờ anh chưa gă…” Jaejoong khựng lại khi anh ngửi thấy mùi kỳ lạ trong không khí, “vampire?”


Changmin cười, trong khi Yoochun chớp mắt, “huh?” Yoochun ngáp lớn, từ miệng cậu nhóc lộ ra hai chiếc răng nanh bé xíu.


Jaejoong nắm miệng Yoochun, hét toáng lên, “EM CHỌN AI?!!!!! THẰNG ĐÓ ĐANG Ở TRÊN LẦU HẢ?!!” Jaejoong cầm con dao trên bàn, “anh thề, nếu đó là một thằng không ra gì, anh sẽ giết nó!”


Yoochun tiếp tục ngáp.


“Jaejoong,” Changmin cười khúc khích kéo Yoochun ngồi lên đùi mình, “anh nghĩ thằng đó là ai?”


Yoochun cười, ôm lấy Changmin.


“PEDO!” tiếng hét của Jaejoong vang vọng khắp lâu đài.



“Yoochun, em đang làm gì vậy?” Jaejoong hỏi khi anh nhìn thấy cậu nhóc đang cúi người bên cạnh một khóm hoa.


“Em đang nhổ cỏ cho hoa.”


Jaejoong chạm tay vào một bông hoa, “ah, Gloxinia, em biết ý nghĩa của loài hoa này chứ?”


Yoochun lắc đầu, đôi mắt tràn ngập sự tò mò, “là gì vậy Noona?”


Jaejoong mỉm cười, “yêu từ cái nhìn đầu tiên.”


Yoochun cười, “vậy em sẽ trồng chúng để tặng Changmin-sshi.”


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét