Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

[Fic] Sự Bồi Thường Ngọt Ngào | Chương 10

Sự bồi thường ngọt ngào


Author: Kim Gia Lười Biếng
Editor: tete
Rating: NC17
Pairing: MinChun & YunJae
Length: Chaptered

Without  author's permission!

Chương 10



Cả một buổi sáng ngẩn người, Park Yoochun cuối cùng cũng làm xong bữa trưa, anh lên lầu gọi Kim Jaejoong.


Park Yoochun rất lễ phép gõ cửa, “Jaejoong à, xuống ăn trưa.”


“Uhm, cậu vào đi.”


Park Yoochun đẩy cửa đi vào thấy Kim Jaejoong có vẻ đang bận rộn bên máy tính, anh tò mò đến gần, nhìn màn hình máy tính, hỏi, “anh đang làm gì vậy?”


Kim Jaejoong nhướng mày, mở to đôi mắt nhìn máy tính, “phần mềm xảy ra vấn đề, phần mềm này tôi đã chạy thử nhiều lần nhưng lần nào cũng bị lỗi, không biết vấn đề là ở chỗ nào, thật muốn chết quá đi…” Jaejoong vừa nói vừa dùng sức gãi đầu.


“Huh?” Park Yoochun nhìn sơ qua màn hình, nói, “anh muốn cho lệnh này thi hành thao tác này? Hình như là phải viết lệnh như vầy, không phải cái này…”


“Cái gì?” Kim Jaejoong nhìn kỹ một chút, đột nhiên ôm chầm lấy Park Yoochun, kêu to, “Sweetie, cậu quả thực là cứu tinh của tôi! Thiên sứ! Soulmate!!!”


Park Yoochun gãi gãi đầu, “ha ha, không cần phải khoa trương như vậy!”


“Nhưng sao cậu biết những thứ này?” Kim Jaejoong mở to mắt.


Park Yoochun cười ha hả, “bình thường lúc không có chuyện gì làm tôi thường đọc sách IT, chẳng qua chỉ là tay mơ thôi, tôi cũng chỉ mới tốt nghiệp cấp 3…”


Kim Jaejoong hết chớp mắt lại nhíu mày, dường như trong lòng đang có tính toán.


“A, đúng rồi, xuống ăn cơm đi, để nguội sẽ không ngon ~” Park Yoochun nói.


“A, được.” Kim Jaejoong vừa nói vừa kéo tay Park Yoochun xuống nhà.


Ăn cơm trưa xong, Kim Jaejoong nói có việc muốn đi ra ngoài, còn nói bữa tối cứ để cho y nấu, Park Yoochun không cần phải động thủ. Park Yoochun mặc dù không biết y muốn làm gì nhưng thấy có người thay mình nấu cơm thì cũng vui vẻ đồng ý, còn tung tăng đến phòng sách chơi game.


Hơn bốn giờ chiều, Kim Jaejoong quả nhiên đúng hẹn trở về nhà, tay xách theo túi lớn túi nhỏ các loại nguyên liệu nấu ăn, thậm chí còn mua một lọ Lafite đắt tiền.


Park Yoochun giật mình nhìn Kim Jaejoong, “anh mua nhiều đồ như vậy có tốn nhiều tiền không?”


Kim Jaejoong giơ thẻ tín dụng ra, “Changmin nhà cậu cho tôi đó, tiền mà không dùng được thì cũng để phí thôi ~~”


“…” Park Yoochun trong nháy mắt liền hiểu ra cái gì gọi là ‘tình huynh đệ’!!


“Được rồi, được rồi, cậu lên lầu chơi game đi, tôi làm xong bữa tối sẽ gọi cậu!” Kim Jaejoong đẩy Yoochun lên cầu thang, “ngoan… Changmin từ nhỏ đã thích ăn cơm tôi nấu, cho nên chắc chắn sẽ không khiến hai người thất vọng đâu ~!”


“Vậy thì tốt.” Park Yoochun nhún vai, lên lầu chém giết vậy.


Quả nhiên, tay nghề của Kim Jaejoong vô cùng đẳng cấp, chưa được bao lâu, Park Yoochun ở lầu hai đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn. Yoochun chạy vào bếp, ngọt ngào gọi, “Jaejoong ah~ anh đang nấu món gì vậy? Sao lại thơm như vậy?”


“Hắc hắc hắc, thơm phải không?” Kim Jaejoong buộc tạp dề lên, trông rất có dáng hiền thê lương mẫu.


Sau đó Park Yoochun thấy Kim Jaejoong đem một dĩa tôm bóc vỏ ướp hương điều ra, Yoochun nhất thời hăng hái bừng bừng đưa tay ra…


‘Ba!’ Jaejoong không chút do dự gạt tay Yoochun ra, cười híp mắt nói, “cậu là người đầu tiên dám vươn ma trảo ra sờ thức ăn của tôi đó… Nhưng việc này cũng không chứng tỏ cậu có đặc quyền hơn người khác ~ mau trở về phòng chờ, Changmin sắp về rồi, cậu giúp cậu ấy chuẩn bị đi…”


“A~” Park Yoochun vô cùng không tình nguyện xoay người đi, kể từ khi anh đoán ra Shim Changmin có lẽ thích anh thì anh bắt đầu có ý nghĩ muốn tránh mặt Changmin, chính anh cũng không biết bản thân mình là đang trốn tránh hay thật sự không thích Shim Changmin.


Nhưng có vẻ như ông trời thích trêu chọc con người, Park Yoochun vừa ra khỏi phòng bếp thì Shim Changmin đã đẩy cửa vào nhà. Anh gượng cười, da mặt cứng đơ, “a~ cậu về nhà rồi.”


Shim Changmin nhất thời ngẩn người, nhưng cũng rất nhanh “ừ” một tiếng rồi liền lên phòng thay quần áo.


Tất cả các món ăn được bày trên bàn, bầu không khí giữa ba người vô cùng kỳ lạ, Kim Jaejoong liên tục gắp thức ăn cho Park Yoochun, tựa như chủ nhà nhiệt tình với khách, Shim Changmin cũng ăn rất nhanh, có vẻ như thức ăn rất hợp khẩu vị. Park Yoochun đáng thương ngồi bên cạnh Shim Changmin, đối diện với Kim Jaejoong, một chút khẩu vị cũng không có, nhưng Kim Jaejoong nhiệt tình như vậy khiến anh không từ chối được, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu nhai, may mà tài nấu nướng của Kim Jaejoong thật sự không tệ.


Cơm nước xong xuôi, Kim Jaejoong chủ đông xin đi giết giặc – rửa chén, dù Park Yoochun nhiều lần nói để anh rửa nhưng Kim Jaejoong quá nhiệt tình thật sự khiến Yoochun tan chảy, há miệng nói chết cũng bị Jaejoong nói thành sống, cuối cùng Yoochun bị đẩy lên lầu.


Thật ra theo lẽ thường, lúc này Yoochun phải cảnh giác đối với sự ân cần của Jaejoong, nhưng Park Yoochun hiện tại trong lòng chỉ lo nghĩ đến việc làm sao đối mặt với Shim Changmin, hoàn toàn không để ý đến chuyện của Jaejoong.


Park Yoochun vào phòng của anh và Shim Changmin, Changmin đang dùng laptop làm việc, nhìn thấy anh vào phòng, cậu vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra, mở miệng nói, “anh đi tắm trước đi, hôm nay tôi còn có đồ án phải làm, nếu chờ tôi thì trễ lắm.”


“A~” Park Yoochun thầm nghĩ như vậy cũng tốt, tránh cho hai người ngượng ngùng không biết nói gì, cả ngày hôm nay anh lúc nào cũng nghĩ đến việc làm sao để đối mặt với “thích” của Shim Changmin, luôn cảm thấy không được tự nhiên, muốn anh tiếp nhận một người yêu đồng tính thật sự không dễ dàng.


Yoochun vừa nghĩ vừa vào phòng tắm… vừa mới thoa sữa tắm lên người, đột nhiên cảm thấy có một luồng khí nóng đang chạy trong thân thể, đáng sợ hơn là cậu bé của anh đang rất không ngoan ngoãn mà đứng lên! Tim anh đập liên hồi, trong đầu bỗng dưng hiện ra gương mặt của Shim Changmin…


“Mẹ kiếp, mình đang suy nghĩ cái gì vậy chứ!” Yoochun lắc lắc đầu, để xua tan suy nghĩ không thuần khiết của mình, anh bắt đầu ca hát, “Tình yêu không phải anh muốn mua thì có thể mua…”


Mười lăm phút sau, Park Yoochun lau khô thân mình, mặc quần áo vào, nhưng thân thể anh càng lúc càng nóng, hơn nữa không phải nóng bình thường, cả người luôn có cảm giác rất kỳ lạ!! Anh nhớ lại nụ hôn đêm qua của Shim Changmin, nhớ thân hình cường tráng của Shim Changmin…


“Này, anh ở trong đó cũng gần 30 phút rồi! Gà con cũng ấp xong rồi!” giọng nói của Shim Changmin vọng vào khiến Yoochun thiếu chút nữa nhảy lên. Nhưng trong đầu anh những tư tưởng đen tối kia vẫn chưa bị xua tan, anh thở hắt ra một tiếng rồi đáp, “ừ, ra ngay đây…”


Vừa nói Yoochun vừa mở cửa đi ra ngoài, thầm nghĩ muốn xuống phòng khách ngồi nghỉ một lát, không nghĩ đến vừa mở cửa ra đã thấy Shim Changmin đang đứng ở ngoài cửa, “sao vậy? Hôm nay anh có gì đó không ổn lắm!”


“Không có gì… chỉ hơi choáng váng thôi…” Yoochun cúi đầu, hơi dịch người ra, Shim Changmin vẫn không buông tha, bắt lấy tay anh, “anh rốt cuộc là bị gì? Sao lại…” lời còn chưa nói dứt, mặt Shim Changmin đột nhiên biến sắc, con ngươi cũng đen đi rất nhiều.


Hô hấp của Park Yoochun càng ngày càng khó khăn hơn, anh hất tay Shim Changmin ra, cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh hơn một chút, “cậu buông ra!”


Cùng lúc đó, hô hấp của Shim Changmin cũng trở nên dồn dập hơn, thậm chí còn nghe được tiếng cậu đang cố điều chỉnh hơi thở. Hai người đột nhiên bất động, trong phòng cũng chỉ nghe thấy tiếng đối phương hít thở. Một giây sau, Park Yoochun đã bị Shim Changmin ôm vào trong lòng, giọng nói khàn khàn vang lên trên đỉnh đầu anh, “có phải anh cũng ăn tôm bóc vỏ ướp điều của Kim Jaejoong?”


Park Yoochun mặt mũi đỏ bừng, suy nghĩ hỗn loạn nhưng vẫn gật đầu, “ăn, hết nửa dĩa cũng là tôi ăn…”


“…” Shim Changmin trầm mặc, bằng cảm giác của mình, cậu có thể đoán ra Kim Jaejoong đã bỏ thuốc trong đồ ăn, vừa rồi trên bàn ăn Kim Jaejoong từ đầu đến cuối không hề chạm qua dĩa tôm kia!


Park Yoochun khó chịu, bắt đầu ma sát trên người Shim Changmin, hai tay ôm chặt lấy thắt lưng cậu, “món đó với việc này có liên hệ gì sao? Tôi bây giờ thật là khổ sở…”


Shim Changmin bắt lấy cằm của Park Yoochun, khiến anh ngẩng đầu lên nhìn mình, hai người không khỏi bị ánh mắt đỏ rực của đối phương làm cho hoảng sợ. Park Yoochun không chỉ có ánh mắt hồng mà cả đôi môi cũng đỏ tươi, gương mặt bình thường vốn trắng nõn giờ lại bị phủ lên một màu hồng. Shim Changmin không nhịn được nữa, nghiêng đầu hôn lên môi Yoochun.


Park Yoochun cũng thuận thế ôm lấy cổ Shim Changmin, ngẩng đầu tùy ý để cho cậu hôn mình, thậm chí còn chủ động nghênh đón. Nụ hôn diễn ra vô cùng kịch liệt đến nổi cả hai không kịp nuốt xuống nước bọt, từ khóe môi hai người thoáng hiện ra một tia chỉ bạc.


Đôi môi nóng như lửa của Shim Changmin bắt đầu chuyển qua tấn công cổ của Park Yoochun, kế tiếp là xương quai xanh, cứ như vậy mà từ từ đi xuống…


Lúc này suy nghĩ của Park Yoochun đã hết sức hỗn loạn, đầu óc trống rỗng, khi nào bị Shim Changmin ôm đến bên giường, khi nào bị lột sạch quần áo cũng hoàn toàn không biết.


Shim Changmin không tìm được bôi trơn, đành phải dùng kem dưỡng da thay thế, dù cậu thật sự không thể kiềm chế được, nhưng vì lo lắng sợ Park Yoochun bị thương nên đành phải nhẫn nại. Park Yoochun ôm cổ Shim Changmin, tùy ý để cho cậu khám phá thân thể mình.


Không lâu sau, trong phòng vang lên tiếng thân thể va chạm, cùng với thanh âm rên rỉ vô cùng gợi cảm không giống thường ngày của Park Yoochun.


Kim Jaejoong đứng bên ngoài cửa phòng áp tai vào nghe lén, nghĩ thầm, thanh âm rên rỉ của Sweetie quả nhiên vô cùng ngọt ngào, biết vậy trước đó mình lắp máy quay lỗ kim trong phòng hai đứa này là được rồi…

 Te: Cũng không hot lắm nhỉ? Cơ mà Kim Jaejoong, sao anh biến thái quá vậy =))))))))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét